GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 212

Bố mẹ thằng nhóc vội vàng chạy theo.

Tôi thở dài, xem ra phương án “đánh tráo” tôi đưa ra vừa rồi chẳng

giúp được gì.

Sau khi ra khỏi nơi tổ chức chương trình, không khí càng trở nên căng

thẳng. Mẹ thằng nhóc có vẻ rất hụt hẫng, nhưng thằng nhóc vô tâm hình
như không nhận ra được mình đã mắc phải sai lầm gì. Tôi thực sự không
thể chịu đựng được nữa!

“Này!” Tôi lao đến, kéo mạnh tay thằng nhóc đang đi loanh quanh

khắp nơi, định phê bình thằng nhóc một trận, thì kinh ngạc phát hiện ra mắt
thằng bé đã ướt nhèm. Những lời định nói bị nén chặt xuống, tôi buột
miệng: “Cậu sao vậy?”.

“...”

Thằng nhóc cúi đầu, không nhìn tôi, cũng chẳng trả lời.

Nhóc, cậu tưởng rằng cậu làm như vậy thì tôi không có biện pháp nào

với cậu nữa sao? Tôi tiếp tục nắm lấy cánh tay của thằng bé, ra sức lắc
mạnh.

“Vừa rồi cậu đã đồng ý với tôi, nếu tôi cùng cậu chơi trò chơi thì cậu

sẽ gọi mà, đúng không?”

“Nhưng...” Thằng nhóc vẫn giữ bộ mặt không thèm quan tâm tới bất

cứ thứ gì, mơ màng nhìn về nơi xa. “Chị đâu có chơi cùng tôi.”

“...” Hừm, câu nói của thằng nhóc quả thực khiến tôi thấy buồn. Nói

đến đây thì tôi đuối lý, thế nên tôi thay đổi chiến lược. “Con trai mà lòng dạ
quá hẹp hòi thì không được, sau này sẽ chẳng có cô nào thích đâu.”

Nghe đến câu nói này, mắt thằng nhóc bỗng ánh lên một tia sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.