GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 22

Lúc này, tôi không muốn tiếp tục tìm hiểu xem đây là nơi nào nữa, và

cũng không muốn suy xét xem tất cả những sự việc này, rốt cuộc là cảnh
trong mơ hay trong thế giới huyền ảo nữa, chỉ cần được quay lại với những
khoảnh khắc ấm áp khi ở bên cạnh bố là tôi cảm thấy rất vui rồi.

Hơn nữa...

Mắt tôi tối sầm lại, nếu như...

Cứ trốn ở đây, thì tôi sẽ không phải đối mặt với những việc đã làm tôi

đau lòng nữa chứ?

Bố mỉm cười gật đầu nói: "Được, con ngoan ngoãn ở đây chờ bố, bố

sẽ quay lại ngay thôi. Con đừng chạy lung tung nhé, nếu không, khi quay
lại, bố không tìm thấy con, con sẽ khóc nhè đấy".

"Vâng ạ. Có điều con muốn ăn hai cái kẹo bông cơ." Tôi vừa đáp lại,

vừa giơ hai ngón tay lên.

Không ngờ được rằng, ở một nơi xa lạ thế này mà vẫn được ăn kẹo

bông do bố mua cho.

Nhìn hình bóng bố, trong lòng tôi chợt cảm thấy ấm áp.

Từ trước tới giờ, tôi chưa bao giờ được nhìn thấy mẹ. Khi còn rất nhỏ,

bố có nói với tôi, vì mẹ bị bệnh nặng nên đã rời xa hai bố con. Từ trước tới
giờ, đều chỉ có một mình bố cùng tôi chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và nhìn tôi
lớn lên từng ngày. Bàn tay bố vừa to, vừa vụng về, bố không biết thắt nơ
thành hình con bướm cho đẹp, bố cũng không biết cách tết bím tóc công
chúa sao cho đẹp, nên từ nhỏ tới lớn, tôi toàn để tóc ngắn đến mang tai.

Cho đến khi gặp Triệt Dã, trong quãng thời gian đó, không hiểu sao

mà mái tóc của tôi cũng ngày càng dài theo niềm hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.