GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 236

“Tôi cũng rất vui vì được làm bạn với cậu.”

“Ha ha.” Tôi vừa cười vừa bắt tay cậu ta. “Đã là bạn bè, thì nên mở

lòng nói một vài suy nghĩ chứ nhỉ? Có lúc, tôi cũng không thích đọc sách.
Đối với việc cứ phải học thuộc các bài khóa, và viết chính tả, tôi cũng cảm
thấy chán ghét.”

“Nhưng đó là do chúng ta đặt mình trong một vị trí bị động, bị động

tiếp nhận rất nhiều thứ nhưng chưa chắc đã hoàn toàn tiêu hóa được hết, vì
thế mà cảm thấy áp lực. Vì áp lực này, nên mới bắt đầu chán ghét. Chúng ta
coi việc học hành là nhiệm vụ không thể không hoàn thành, cho nên mới
như vậy.”

“Bố tôi cũng rất thích ép tôi học, có lúc tôi cũng nảy sinh suy nghĩ

chống đối. Nhưng khi tôi biết bố chỉ hy vọng tôi trở thành người xuất sắc,
hy vọng sau này tôi sẽ trở thành một người có năng lực, tôi bắt đầu để tâm
đến những lý tưởng của bản thân. Sau khi tôi tự đặt ra những khát vọng và
mục tiêu cho bản thân mình, thì việc học hành lại trở nên nhẹ nhàng và chủ
động hơn nhiều.”

Ha ha, không ngờ được rằng, tôi cũng có thể nói tràng giang đại hải

những việc để giáo dục người khác.

“Cậu có biết không? Với những đứa trẻ ở độ tuổi chúng ta, bố mẹ đều

rất lo lắng, vì rất sợ chỉ không cẩn thận một chút là chúng ta sẽ đi sai
đường, cho nên mới đặc biệt quan tâm đến sự trưởng thành của chúng ta,
chứ họ không hề muốn quản chúng ta. Hon nữa, cậu cũng biết đấy, suy
nghĩ của chúng ta và bố mẹ luôn khác nhau, cho nên những gì mà cậu cần
làm không phải là giận dỗi với họ, mà là hiểu họ. Phải nói cho họ biết suy
nghĩ của cậu, nói cho họ biết những việc mà cậu muốn làm, tôi nghĩ rằng
họ sẽ hiểu.”

Hình như cậu ta không tin lắm, hỏi: “Có đúng như vậy không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.