GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 316

“Đi theo tôi.” Cậu ta quay người đi thẳng về phía trước.

Trên đường, cậu ta luôn giữ một khoảng cách nhất định với tôi, dẫn tôi

qua mấy con phố liền, rồi đến một nơi, bỗng dưng, cậu đột ngột dừng bước
khiến tôi không chú ý đâm sầm vào sau lưng cậu.

Vừa xoa xoa trán vừa lùi lai vài bước, tôi xấu hô không dám ngẩng

đầu lên.

“Có đau không?”

Cậu ta bước lại gần ân cần hỏi.

Tôi đỏ bừng mặt nhưng vẫn cố lắc đầu.

Cậu cười rồi quay người lại nói: “Chính là chỗ này đây”.

“Chỗ này ư?” Tôi nhìn theo ánh mắt cậu ta, hướng lên trên, hình ảnh

đập vào mắt tôi chính là một tháp chuông đồng hồ cao tít. Rất nhiều người
cũng đứng bên dưới như chúng tôi đang ngước nhìn lên.

Tôi từ từ hướng tầm mắt lên cao nữa, rồi cao nữa...

Bỗng chốc ngẩn người.

Ban đầu mới nhìn thì thấy mặt chiếc đồng hồ này cũng có hình tròn

màu trắng tinh như những chiếc đồng hồ khác, nhưng nhìn kỹ hơn thì sẽ
phát hiện thấy sự khác biệt của nó, đó là trên mặt chiếc đồng hồ này không
hề khắc số, cũng chẳng nhìn thấy kim đồng hồ đâu cả.

Vậy mà cũng được gọi là đồng hồ sao?

Càng kỳ lạ hơn là vẫn nghe được rất rõ tiếng kim đồng hồ chạy, tích

tắc tích tắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.