GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 320

“Chờ chút!” Tôi như chợt nhớ ra môt điều quan trọng khiến cả người

tôi như bị kích động bởi một chuyện vô cùng khẩn thiết.

Cậu ta không hiểu chuyện gì quay sang nhìn tôi.

“Cậu nói người ở đây đều là người đi lạc, họ đang chờ đợi để được tìm

thấy phải không?”

Nụ cười trên khuôn mặt cậu ta chợt trở nên khó hiểu.

“Tôi cũng chỉ nghe nói thế thôi.”

“Vậy thì, giờ tôi phải đi tìm một người ngay!” Bỗng chốc giọng nói

của tôi trở nên gấp gáp.

Lúc đầu tôi chỉ nghĩ người nhìn thấy thời gian trên mặt đồng hồ có

xuất hiện hay không cũng chẳng liên quan đến mình, vì dù sao mình cũng
chỉ là một người qua đường mà thôi. Nhưng nếu Hứa Dực đang ở đây, nếu
cậu ấy đang ở đây thì...

Tôi bất giác thấy lo sợ, hốt hoảng vô cùng.

Tôi chỉ sợ lúc này có người chỉ lên tháp đồng hồ và nhìn thấy thời gian

trên ấy. Tôi sợ ngay cả lúc mình đã tìm thấy Hứa Dực rồi, cậu ấy đã đứng
trước mặt tôi rồi nhưng lại vụt biến mất vào không trung như một làn
sương trắng! Tôi sợ cả việc cậu ấy biến mất rồi sẽ không còn một “chuyến
xe Fly” nào có thể đưa tôi đi hết bến này đến bến khác để tiếp tục hành
trình tìm kiếm của mình...

Thế nên lúc này đây, tôi không được lãng phí dù chỉ một giây! Một

giây cũng không được!

Nghĩ vậy, nên chưa kịp nói lời từ biệt tôi đã vội vàng lao vào dòng

người bận rộn kia, bỏ lại chàng trai tốt bụng đã đưa tôi đi xem tháp chuông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.