GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 334

cậu ấy cũng xuất hiện bên cậu sớm hơn tớ, thế nên, tớ sao dám nhận chứ.”
Dù nụ cười trên môi cậu trông thật rạng rỡ, nhưng trong đáy mắt ấy vẫn ẩn
chứa nỗi u buồn.

Tôi nên nói gì lúc này đế cho cậu ấy bớt buồn nhỉ?

“Thì ra, cậu mới chính là đồ ngốc!”

“Hy Nhã cũng cảm thấy vậy sao? Hi hi, tớ ngốc lắm sao? Chỉ vì tớ tự

ti, vì không đủ tự tin để nói với chính mình rằng Hy Nhã ở bên mình không
phải vì cảm kích với tình cảm của tớ mà thực sự là vì cô ấy thích mình,
chính vì suy nghĩ ấy mà tớ đã lẩn trốn.”

Nghe những điều cậu ấy nói, tôi bỗng hiểu ra những điều lạ lùng mà

những chàng trai tôi đã gặp ở mấy bến xe trước đã nói.

Thì ra đó đều là tâm ý sâu sắc mà Hứa Dực muốn thổ lộ với tôi bấy

lâu nay...

Nào là chuyện không bao giờ muốn rời xa, về việc thích một người,

rồi cả chuyện chờ đợi hy vọng, và đến chuyện thắp sáng đường cho cả
thành phố nữa...

Thì ra tất cả những chuyện ấy đều là tâm ý sâu xa Hứa Dực đã giữ kín

trong lòng, những lúc ấy mới thổ lộ cùng tôi. Chỉ vì lúc ấy tôi không hiểu
ra mà thôi.

“Hy Nhã, cậu biết không? Đây là bến đỗ cuối cùng của chuyến xe Fly

và cũng là bến đỗ cuối trong quỹ thời gian của tớ. Nếu ban nãy cậu không
nhận ra tớ và giữ tay tớ lại, thì có lẽ lúc đó, tớ đã biến mất ngay trước mắt
cậu, biến mất vĩnh viễn rồi.”

“Biến mất vĩnh viễn?” Lòng tôi quặn đau đến ngạt thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.