GHỀNH V - Trang 34

lỗi, lỗi ấy hẳn bà đã cảm nhận, và nay thí chủ phải làm sao giúp cho bà siêu
thoát để tiếp tục tiến hóa trong vòng sinh - tử."

Người đàn bà lại hực lên khóc, đầu lắc, tay giơ lên đấm ngực. Ông Thày

thở dài. Lát sau, ông nói, giọng như than:

"Phải đợi trăng viên mãn! Lúc ấy nếu cứu rỗi được thì chuyện mới có cơ

thành..."

Người đàn bà dần dần lấy lại bình tĩnh. Nhìn thật lâu vào khuôn mặt tiều

tụy đang ngước lên, ông nói nhỏ, giọng thân ái :

"Thí chủ trèo lên đây trặc chân, còn đau lắm không?"
Người đàn bà nhăn mặt, gật đầu.
"Thôi, hãy về quán trọ đi, mai mốt lại lên...Tôi đưa cho cây gậy này,

chống đi khéo kẻo lại ngã!"

Cúi đầu lạy tạ, người đàn bà chống gậy chuệnh choạnh đi xuống. Ông ta

nhìn theo, đăm chiêu.

13
Người đàn bà xuống dốc, tay chống gậy, bước xiêu vẹo. Trăng khi đó xế

ngọn cây, đắp mặt núi rừng một mầu vàng yêu ma dọa nạt. Ông Thày đi
kèm một thôi đường, và khi đến hòn đá tảng dựng lên chắn ngang dốc, ông
đứng lại, giọng có chúttrìu mến :

"Thôi, về đi..."
Người đàn bàn lí nhí cám ơn, tiếp tục bước, tiếng gậy đập vào mặt con

đường lổn nhổn đất đá tạo những thanh âm khô khốc. Ông ta nhìn theo.
Nép mình vào bóng cây, tôi nín thở, mông lung có cảm tưởng ông ta biết
tôi có mặt ngay từ lúc còn ở trong am.

Sương núi buông xuống, lạnh và ẩm. Tiếng vạc ăn đêm thoắt gần thoắt

xa vọng lại, mơ hồ, xa vắng. Trước mặt tôi, người đàn bà đi mỗi lúc một
chậm, thỉnh thoảng lại dừng chân, tay níu vào những bụi cây cao ngang
thân người. Lẳng lặng theo, tôi giữ một khoảng cách, một khoảng vừa đủ
để nếu có sự cố bất ngờ tôi có thời giờ cứu ứng. Cọp, chết hết rồi. Nhưng
còn rắn. Còn những con chó hoang. Và biết đâu, còn những con người hóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.