GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 173

người đang tụ tập xung quanh để uống - tại sao tôi lại không hiểu rằng bao
điều đã kết thúc, đối với tôi? Lúc này đây tôi tự hỏi phải chăng đã có một
kế hoạch chủ ý để không biến nó thành một dịp gì đó, để loại trừ mọi cảnh
chia tay, để cho tôi hay chúng tôi - không phải trở nên khổ sở và rầy rà.

Dường như thời đó tình cảm của trẻ con khó mà được lưu tâm. Đau khổ

hay kìm nén là việc của chúng tôi.

Tôi không gây rầy rà. Sau cơn sốc ban đầu, tôi không để ai thấy gì. Lão

làm thuê trêu tôi mỗi khi nhìn thấy tôi (“Người yêu bỏ cháu đi rồi à?”),
nhưng tôi không bao giờ nhìn về phía lão.

Hẳn tôi đã biết rồi Mike sẽ phải ra đi. Cũng như tôi biết Ranger đã già và

chẳng bao lâu nữa sẽ chết. Tôi chấp nhận những sự thiếu vắng trong tương
lai - chỉ là tôi chưa có chút ý tưởng nào về việc sự thiếu vắng ấy có thể ra
sao, cho đến khi Mike biến mất. Toàn bộ lãnh địa của riêng tôi sẽ bị biến
đổi thế nào, như thể một cơn lở đất quét qua và gạn đi hết mọi ý nghĩa,
ngoại trừ sự mất mát Mike. Tôi không bao giờ có thể nhìn lại hòn đá trắng
ở lối đi hẹp mà không nghĩ đến cậu, thế nên tôi có ác cảm với nó. Tôi cũng
có cảm giác này với cành cây thích, và khi cha tôi chặt nó đi vì nó quá sát
nhà, tôi coi đó như vết sẹo để lại.

Một hôm sau đó nhiều tuần, khi mặc chiếc áo khoác mùa thu đứng bên

cửa một hiệu giày trong khi mẹ thử giày, tôi nghe thấy giọng một phụ nữ
gọi, “Mike”. Người phụ nữ đó vừa chạy qua cửa hiệu vừa gọi “Mike”. Bất
chợt tôi tin chắc rằng người phụ nữ tôi không quen đó là mẹ của Mike - tôi
biết, dù không phải từ cậu, rằng bà ly thân với cha cậu, chứ không phải đã
qua đời và rằng họ quay lại thị trấn vì một lý do nào đó. Tôi không nghĩ
đến sự trở về này và tạm thời hay lâu dài, mà tôi chỉ nghĩ rằng - lúc này tôi
đang chạy ra khỏi cửa hiệu - trong một phút nữa thôi, tôi sẽ nhìn thấy Mike.

Người phụ nữ đuổi kịp một thằng bé khoảng năm tuổi, nó vừa tự lấy ăn

một quả táo từ giỏ táo đặt trên vỉa hè trước cửa hiệu tạp phẩm bên cạnh.

Tôi đứng lại và đăm đăm nhìn đứa trẻ, không tin nổi, như thể một trò bỏ

bùa thái quá bất công vừa diễn ra trước mặt tôi.

Một cái tên phổ biến. Một đứa trẻ mặt bèn bẹt ngờ nghệch, tóc vàng xỉn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.