GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 177

hay ở bàn tròn vỉa hè - đối với họ, đây không hề là việc hay ho thú vị gì, mà
chỉ là thói quen cũ rích của một cuộc đời cô đơn.

Sau đó về nhà, tôi sẽ ngồi viết hàng giờ bên chiếc bàn gỗ dưới cửa sổ, ở

cái chỗ từng là hiên hứng nắng giờ thành bếp tạm thời. Tôi đang hy vọng
kiếm sống bằng nghề viết văn. Mặt trời nhanh chóng làm căn phòng nhỏ
nóng lên, và mặt sau của chân tôi - tôi đang mặc quần soóc - dán vào ghế.
Tôi có thể ngửi thấy mùi hóa học ngòn ngọt kỳ cục từ đôi xăng đan nhựa
đang hấp thu mồ hôi chân. Tôi thích mùi này - đó là mùi sự cần cù, và tôi
hy vọng, mùi thành quả của tôi nữa. Những gì tôi viết không hay hơn
những gì trước đó tôi xoay xở viết được trong quãng đời cũ, khi mà khoai
tây đang được nấu và quần áo đang đập quanh trong chu kỳ tự động của
máy giặt. Chỉ là viết nhiều hơn, và không dở hơn - vậy thôi.

Muộn hơn trong ngày, tôi sẽ đi tắm và có thể đi gặp người này người kia

trong số các bạn gái của mình. Chúng tôi uống rượu vang ở bàn vỉa hè
trước những nhà hàng nhỏ nhắn trên phố Queen, phố Baldwin hay phố
Brunswick và nói chuyện về cuộc sống của chúng tôi - chủ yếu là về những
người tình, nhưng vì cảm thấy buồn nôn khi nói “người tình” nên chúng tôi
gọi họ là “những người đàn ông chúng ta qua lại.” Và đôi khi tôi gặp người
đàn ông tôi đang qua lại. Anh bị xua đuổi khi các con đến với tôi, cho dù
tôi phá luật này hai lần, khi bỏ chúng trong rạp chiếu phim lạnh lẽo.

Tôi biết anh trước khi bỏ chồng và anh là lý do trực tiếp khiến tôi làm

việc đó, cho dù tôi giả bộ với anh - và với mọi người khác - là không phải
vậy. Khi gặp anh, tôi cố vô tư lự và trưng ra một tinh thần độc lập. Chúng
tôi trao đổi tin tức - tôi đảm bảo sao cho tôi có tin để kể - và chúng tôi cười,
rồi đi dạo ở hẻm núi, nhưng điều duy nhất tôi muốn là dụ anh làm tình với
tôi, vì tôi nghĩ hăng hái tình dục cao độ sẽ hợp nhất những bản ngã tốt đẹp
nhất trong con người. Về mặt này thì tôi thật ngốc, theo kiểu rất liều lĩnh,
nhất là đối với phụ nữ ở tuổi tôi. Có những lần tôi thấy hạnh phúc, sau khi
chúng tôi gặp nhau - cảm thấy sững sờ và an toàn - lại có những lần tôi nằm
thượt, lòng nặng trĩu nghi ngờ. Sau khi bỏ đi, tôi thấy nước mắt chảy dài rồi
mới hiểu ra mình đang khóc. Bởi một bóng tối nào đó tôi thoáng thấy trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.