GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 6

Đường ấy có những ngôi nhà mới xây sau chiến tranh, dù vẫn được gọi là
“các căn nhà thời chiến.” Ông đoán có lẽ cô ta ở một trong những căn nhà
đó.

“Khi nào chuyển hàng cô mới phải trả tiền,” ông bảo cô ta.
“Tôi cũng muốn mua một vé hành khách cho mình trên cùng chuyến tàu

đó. Chiều thứ Sáu.”

“Cũng tới ga đó.”
“Vâng.”
“Cô sẽ ngồi tàu đó đến Toronto, nhưng sau đó cô phải đợi tàu Xuyên Lục

Địa, khởi hành lúc mười rưỡi đêm. Cô muốn vé nằm hay vé ngồi? Vé nằm
thì có giường, vé ngồi thì chỉ có ghế, trong toa thường.”

Cô ta nói chọn vé ngồi.
“Đợi tàu đi Montreal ở Sudbury, nhưng đừng xuống ga ấy, họ sẽ dồn toa

và móc và tàu Montreal. Rồi đến ga Cảng Arthur rồi Kenora. Nhưng cô
đừng xuống ga nào, chờ đến tận Regina thì xuống để đón tàu tuyến nhanh.”

Cô ta gật đầu như muốn nhắc ông viết và xuất vé ngay cho mình.
Ông nói chậm rãi, “Nhưng tôi không hứa được là đồ đạc của cô sẽ tới

cùng lúc với cô đâu, tôi nghĩ phải mất một hai ngày sau mới tới. Theo thứ
tự ưu tiên mà. Có người đón cô ở ga không?”

“Có.”
“Vậy thì tốt. Vì ga xếp đồ chẳng giống nhà ga thường đâu. Thị trấn ở chỗ

đó khác nơi này. Còn hoang sơ lắm?”

Cô ta trả luôn tiền vé tàu, rút từ cuộn tiền đựng trong một cái túi vải nhét

trong ví. Phong cách của một bà già. Cô ta cũng đếm chỗ tiền trả lại nữa.
Nhưng không phải như cách các bà già thường đếm tiền - cô ta cầm cả chỗ
tiền trong tay rồi lướt mắt qua, nhưng nhìn là biết cô ta không sót một đồng
xu nào. Rồi cô ta quay gót đi hơi bất nhã, không hề chào tạm biệt.

“Hẹn gặp cô thứ Sáu này,” ông gọi với theo.
Hôm nay là một ngày tháng Chín ấm áp, thế mà cô ta lại mặc một cái đó

choàng dài màu nâu xỉn, kèm thêm đôi giày buộc dây cục mịch với bít tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.