GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 61

người nào khác ngoài chính bản thân cô, dù những xúc cảm vẫn sẽ tích tụ
bên trong cô, bóp nghẹt trái tim và hơi thở của cô.

Rốt cuộc, cô chẳng phải là loại người thiên hạ đổ xô đến chiêm ngưỡng.

Nhưng cô vẫn là người kén cá chọn canh theo kiểu riêng của mình.

Cho tới tận khi cô đứng dậy và đi bộ về nhà, vẫn chẳng có chuyến xe

buýt nào lai vãng tới.

Neal không có nhà. Gã đang đưa bọn nhóc trở lại trường, và khi gã về tới

nhà, đã có lác đác vài người đi họp tới sớm. Cô kể cho gã những việc mình
đã làm, sau khi bình tâm trở lại và có thể coi đó như một chuyện đùa. Thực
ra, đã khá nhiều lần cô mang câu chuyện đó ra làm trò đùa trong đám bạn -
chỉ chừa ra, hoặc kể lướt về nội dung những dòng bậy bạ cô đã đọc được
trên vách.

“Thế anh có nghĩ đến chuyện đi tìm em không?” cô hỏi Neal.
“Tất nhiên. Chưa phải lúc thôi.”

* * *

Bác sĩ chuyên khoa ung thư có cung cách của một cha cố, lại còn mặc

một cái áo cổ lọ màu đen bên dưới áo choàng trắng - một dấu hiệu gợi ý
rằng ông mới trải qua một buổi lễ ban thuốc định toa. Da ông trẻ trung mịn
màng - trông giống như viên kẹo caramel. Trên chỏm đầu ông chỉ có một
nhúm tóc đen mỏng manh, khá giống phần tóc còn sót lại của Jinny. Chỉ có
điều tóc cô màu nâu xám, như lông chuột vậy. Thoạt tiên Jinny còn tự vấn
không biết có phải ông vừa là bệnh nhân vừa là bác sĩ chăng. Rồi, lại băn
khoăn hay là ông chọn kiểu tóc này để bệnh nhân thấy thoải mái hơn. Chắc
đó là tóc cấy. Hay cũng có thể là thứ mốt ông tự chọn cho mình.

Ta chẳng dám hỏi ông. Ông đến từ Syria hay Jordan hoặc một nước nào

đó, nơi các bác sĩ luôn giữ vẻ nghiêm trang. Cung cách lịch sự của ông toát
ra vẻ lạnh lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.