GHI ĐƠ MÔPATXĂNG - Trang 18

vải bố sờn bạc phếch. Một khi trai cận gái kề, lọ là đàn sáo mới làm nên
duyên…

Raisa chìa cho tôi một cốc vại nữa. Đây là cốc thứ năm.

- Mon vieux

4

, vì Môpatxăng…


- Thế hôm nay ta đã vui thú với nhau được chưa, ma belle.

Tôi nhoài người ôm lấy Raisa và hôn lên môi nàng. Đôi môi run run và

mọng lên.

- Anh ngộ thật đấy! - Raisa lúng búng qua kẽ răng và lùi lại.

Nàng đứng nép vào tường, dang rộng hai cánh tay trần. Trên tay và vai

nàng nổi rõ những vết bầm tím. Trong số các thánh bị đóng đinh trên thập
giá, đây là đấng có sức quyễn rũ mê hồn nhất.

- Hẵng cứ ngồi xuống đã nào, anh Polit…

Nàng chỉ cho tôi cái ghế bành màu xanh lưng ngả đóng kiểu slavơ. Lưng

ghế ken song gỗ có chạm hình trang trí. Tôi loạng choạng lần đến đó.

Đêm đã lén chuốc thêm vào tuổi trẻ đói khát của tôi một chai rượu nho

xạ tám mươi ba năm với hai mươi chín cuốn sách, hai mươi chín quả pháo
cối nhồi chặt những xót xa, thiên tài, đam mê. Tôi đứng bật dậy, xô đổ ghế,
quờ tay vào cái giá.

Hai mươi chín tập sách đổ nhào xuống thảm, những trang sách bay tung,

những cuốn sách dựng đứng… và con ngựa trắng còm nhom của tôi cất
bước.

- Anh ngộ thật đấy, - Raisa gừ gừ.

Tôi ra khỏi ngôi nhà đá hoa cương ở phố Môika vào lúc mười hai giờ,

trước khi hai cô em cùng chồng đi xem hát về. Tôi đã đủ tỉnh để lần dọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.