GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI - Trang 148

Mà thôi… không phải chỉ có thể thôi đâu, nàng Marguerite ạ, nhưng chỗ
quần áo cần là đang chờ tôi…
Tôi đã kéo mạnh chiếc quần jean của mình và đứng bật dậy, rồi tôi tiến
thẳng về phía một thiếu nữ xinh đẹp rực rỡ đang ngồi trên bệ của bức tượng
Bá tước Auguste.
Hãy nhìn cô ấy mà xem.
Đẹp, khêu gợi, thanh nhã, với cặp giò không chê vào đâu được và hai măt
cá mịn màng, cái mũi hếch, vầng trán dô, bộ dạng hung hăng và kiêu hãnh.
Khắp người chằng chịu đồ phụ kiện tết bằng sợi dây mảnh và những
hình xăm.
Môi tô son màu đen và móng tay móng chân cũng sơn màu đen.
Một cô gái khác thường.
Cô ấy đều đặn ném ánh mắt tức tối sốt ruột về phía con phố kế bên. Tôi
nghĩ là người bạn trai của cô ấy đã trễ hẹn.
Tôi đưa cho cô ấy tập bản thảo của tôi:
- Này, tôi nói, quà cho cô đấy. Để cô thấy thời gian trôi qua nhanh hơn. Tôi
tin là cô ấy đã cám ơn tôi nhưng tôi không chắc chắn về điều ấy lắm, bởi lẽ
cô ấy không phải là người Pháp!... Ngao ngán bởi chi tiết này, suýt nữa tôi
đã lấy lại món lễ vật tuyệt vời của mình và rồi… làm vậy có ích gì kia chứ,
tôi tự nhủ, và trong lúc xa rời nó, tôi thậm chí còn cảm thấy hài lòng.
Bản thảo của tôi từ giờ trở đi đã nằm trong tay người thiếu nữ xinh đẹp nhất
trần đời.
Điều đó đã an ủi tôi.
Chút ít.

HẾT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.