GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI - Trang 18

Nó đã ngà ngà say và quá mệt, không thể nói thêm một lời nào nữa. Tuy
nhiên, chính xác vào giây phút ấy, nó ý thức rõ ràng về sự rầy rà vô cùng
lớn đang chờ đợi mình. Nó ý thức rõ ràng về chuyện đó.
Franck đá một cú vào bụng con lợn lòi và nói:
- Nhưng bọn mình sẽ không để nó lại đây. Ít ra thì cũng mang nó về, sẽ có
món thịt bạc nhạc để ăn cơ mà …
Alexandre bắt đầu dần dà cười bò ra:
- Ừ nhỉ, món đùi lợn rừng cũng ngon đấy chứ …
Câu nói ấy chẳng buồn cười chút nào, thậm chí nghe còn thê thảm không
khác nào tình cảnh hiện tại nhưng trận cười ngặt nghẽo đã kéo đến. Hẳn là
do nỗi mệt nhọc và trạng thái căng thẳng dễ bị kích động.
- Mẹ mày mới gọi là hài lòng …
- Chắc chắn là thế rồi, bà ấy hài lòng quá đi ấy chứ!
Và hai thằng nhóc ngu xuẩn ấy lại phá lên cười, cười đến quặn cả ruột.
-Mà này … mình tống nó vào cốp nhé? …
-Ừa.
-Lạ chửa!
-Lại chuyện gì nữa thế?!
-Nhiều đồ quá …
-Thế hử?
-Tao đã bảo là nhiều đồ lắm mà! … Trong này có túi gôn của ông già mày
và đầy các thùng rượu vang đây này …
-Cứt thật ..
-Mình làm gì đây?
-Mình quẳng tạm nó lên sàn xe phía sau vậy ..
-Mày nghĩ thế à?
-Ừ, chờ đã nhé. Tao sẽ phủ cái gì đó lên để che mấy cái gối dựa … Nhìn
trong cốp xem có thấy cái chăn choàng nào không …
-Chăn gì?
-Chăn choàng.
-Nó là cái gì thế?
- …Tấm vải kẻ caro pha xanh lục với da trời, ở tít trong cùng ấy ..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.