GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI - Trang 27

quà cho ông nhé?”
Một cái quần lọt khe kiểu gì thế không biết.

Phù, vậy là xong.
Tôi kẹp cái gói nhỏ màu hồng giữa hai tập hồ sơ và đồ án Paris của mình
rồi quay lại ngồi trước màn hình vi tính.
Bạn đang nói đến một quãng thời gian nghỉ cơ đấy.
Ít ra khi có con rồi, mấy bố con sẽ tìm ra những loại quà dễ chọn hơn. Tôi
sẽ phải nói với lũ trẻ rằng: “Không, các con ạ, chớ có chọn lò nướng bánh
đấy nhé … để xem nào…”

Một hôm, Mercier, tay đồng nghiệp làm bên bộ phận xuất khẩu, bảo tôi:
- Cô nàng rất hợp ý cậu, phải không nào?
Chúng tôi đang ở nhà hàng Mario, đang đếm các phiếu ăn được trợ giá của
nhân viên trong công ty và gã ngu si này vẫn muốn tỏ ra đang về hùa với
tôi, bạn cứ việc nhắc lại tất cả những gì tôi đã viết ở phía trên mà xem.
- Cậu sẽ nói cho tôi biết chứ, cậu có khiếu nhận xét lắm cơ mà!
Tôi vốn không muốn chuyện trò với gã. Nhưng lúc bấy giờ thì hoàn toàn
không còn muốn nói chút nào nữa.
- Cô nàng có vẻ hay đấy chứ hả… (nháy mắt đầy ngụ ý)
Tôi lắc đầu tỏ ý không tán thành.
- Chính Dujoignot nói với tớ như thế mà…
- Dujoignot đã hẹn hò với cô ấy sao!
Tôi không còn biết mình đang đếm đến bao nhiêu nữa.
- Không, nhưng cậu ấy nghe chuyện từ Movard, bởi vì Movard đã cưa đổ
cô nàng, và tớ dám đảm bảo với cậu rằng…
Gã hươ những ngón tay trong không trung như để vảy cho thật ráo nước
trong lúc miệng gã phác một chữ O tròn trĩnh của từ “ngốc”.
- … Đúng vậy, một cô nàng tình tứ đấy chứ… cái cô nàng Briot này, cô ta
cũng táo tợn ra trò, phải không nào… Có những chuyện thậm chí tớ không
thể kể cho cậu nghe được…
- Đừng kể. Gã Movard ấy là ai vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.