GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI - Trang 85

Chiến tranh vùng Vịnh cũng tống vào sọt rác.
Chưa từng thấy. Chưa từng nghe nói đến. Thế đấy, đó là cả một năm hoàn
toàn không có ích lợi gì với tôi nữa.
Năm 1991, tôi không có mặt ở đó.

Năm 1991, chắc chắn tôi còn bận đi tìm nguồn cảm hứng và không để ý
rằng một cuộc chiến tranh đã nổ ra. Bạn sẽ bảo tôi cóc coi đời ra gì. Tôi
nhắc với bạn về chiến tranh vùng Vịnh vì đó là ví dụ điển hình nhất.
Tôi hầu như đã quên sạch.
Sonia, xin lỗi em nhưng đó là sự thật. Tôi không còn nhớ về em nữa rồi.
Và rồi tôi gặp Hổ Phách.
Chỉ nhắc tên nàng thôi cũng đủ khiến tôi khoan khoái trong người.

Hổ Phách.
Lần đầu tiên tôi gặp nàng là tại phòng thu trên phố Guillaume-Tell. Chúng
tôi đang lâm vào tình trạng bế tắc từ một tuần nay và tất cả mọi người đều
làm chúng tôi phát cáu với những chuyện lôi thôi bẩn thỉu liên quan đến
tiền nong bởi vì chúng tôi đang chậm trễ.

Người ta không thể lường trước được mọi việc. Không bao giờ. Trong
trường hợp này, chúng tôi không thể lường trước rằng người phụ trách phối
khí được rước từ Mỹ về với giá cao ngất ngưởng nhằm làm vui lòng chị em
nhà Weston mập thùi lùi của hãng đĩa sẽ ngả trong tay mình ngay từ lần thu
đầu tiên.
- Sự mệt mỏi và chênh lệch múi giờ hẳn đã không hợp với anh ta, bác sĩ
nói.
Dĩ nhiên, đó hoàn toàn là những chuyện ngu ngốc, thay đổi múi giờ chẳng
hề liên quan gì trong chuyện này hết.
Đơn giản là gã người Mỹ mắc phải chứng mắt to hơn bụng và kệ xác gã.
Bây giờ, gã mang vẻ mặt luyến tiếc với hợp đồng “để làm các em gái Pháp
nhảy múa”…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.