GIA ĐÌNH - Trang 28

Qua sân để sang nhà thờ, An và Nga gặp Phương. Phương là em Phụng,

và là anh Nga. An yêu mến Phương lắm, vì trong gia đình vợ, chỉ có
Phương là đồng ý với chàng về quan niệm cuộc đời, và thành thực bênh
vực chàng những khi bị mọi người khác lấn át.

An vui mừng chắp tay chào:
- Lạy anh, chúng em toan lên gác chào anh ngay lúc mới về, nhưng

người nhà nói anh nằm nghỉ.

- Trông chú với cô độ này khá đấy. Chú sang nhà thờ lễ ông, chẳng thầy

mẹ đương đợi.

- Anh lễ rồi?
- Tôi lễ rồi. Lễ xong lên gác chơi nhé?
- Vâng.
Nga lo sợ kéo vội chồng đi. Nàng biết rằng ngày kỵ nào cha mẹ nàng

cũng đứng chầu cạnh bàn thờ cho tới khi ai nấy lễ xong. Và nàng nghĩ
thầm: "Nếu thầy mẹ thấy vợ chồng mình đến chậm thì chốc nữa sẽ dằn vặt
cho khổ sở". Quả thực, khi bước chân vào trong gian thờ, An và Nga thấy
ông Án bà Án vẫn chắp tay đứng bên mâm cỗ:

- Chỉ còn thiếu có anh chị thôi.
Tiếp lời chồng, bà Án cười mát:
- Thôi, không lễ cũng được. Cần gì, cậu mợ ấy theo mới.
Lễ xong, An và Nga lên gác thăm vợ chồng Phương. Vân, vợ Phương, là

con một nhà buôn bán trung bình ở Hà Nội. Hai người yêu nhau, rồi lấy
nhau sau khi người vợ chưa cưới của Phương đã chết.

Bà Án vẫn ghét Vân lắm, và toan nhất định không chịu nhận nàng làm

con dâu. Nhưng bà sợ Phương mê vợ, bỏ giỗ, bỏ tết, nên bà nói bắn tin cho
Vân biết mà về lạy bố mẹ chồng, xin lỗi.

Thấy Vân không đến nỗi "Hà Nội" quá như bà tưởng, bà Án đã rủ lòng

tha thứ, nhưng bao nhiêu sự tức giận, bà trút cả lên đầu con trai mà bà cho
là một thằng mê gái. Hồi ấy Phương đang học năm thứ ba trường Pháp
chính, bà chắc thế nào chàng cũng thi trượt, và bà mong mỏi sẽ xảy ra như
thế. Nhưng trái lại, không những Phương không trượt kỳ thi ra, mà mấy
tháng sau chàng còn đậu luôn tham tá lục sự ngạch Tây - năm ấy là lần đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.