GIA ĐÌNH - Trang 77

- Anh cất vào tủ hộ em. Trong có tiền.
Mọi lần nghe vợ nói có tiền thì thể nào An cũng hỏi bao nhiêu để tán tỉnh

đòi chia đôi nếu món tiền ấy khá to. Nhưng lần này chàng ngượng với vợ
quá, nên chỉ lẳng lặng cất va li vào tủ. Chàng lo lắng, liếc trộm Nga để dò ý
tứ. Thấy Nga vui vẻ, nét mặt thản nhiên chàng mới đỡ sợ.

Tan buổi học chiều, Xuyến đứng chờ An ở cổng trường. Nàng mỉm cười

tinh quái hỏi:

- Có sao không, anh?
An không hiểu, hỏi lại:
- Sao?
- Chị có làm rầy anh không?
- Không. Tại sao?
Xuyến thuật lại với An rằng buổi trưa, lúc ở nhà chàng ra, Xuyến gặp

một cái xe, trong có một người đàn bà. Đi một quãng nàng lo lắng, ngoái cổ
nhìn lại, thì thấy cái xe ấy đỗ ngay trước cửa nhà An, vì thế nàng đoán chắc
người đàn bà là vợ An. An chau mày, tắc lưỡi, lẩm bẩm:

- Phiền!
- Em làm phiền anh lắm phải không?
An yên lặng lên xe về nhà. Chàng tưởng Nga đi phố sắm sửa các thứ.

Nhưng chàng kinh ngạc và sợ hãi xiết bao khi hỏi đầy tớ chàng biết rằng
Nga chưa đi đâu, vẫn ở luôn trên gác. Chàng nghĩ thầm: "Tính nết Nga bây
giờ lạ lùng quá! Thế mà im không đả động gì đến…"

Nhưng chàng cũng liền lên gác. Gác khoá, chàng sẽ gọi:
- Nga!
Một lát sau, Nga mới mở cửa. Thoáng nhìn qua, chàng biết rằng Nga đã

khóc nhiều, vì ngấn nước mắt còn rất rõ dưới lượt phấn xoa vội. Chàng vờ
hỏi:

- Nga của anh không được khoẻ thì phải?
Nga vui vẻ đáp:
- Không, em vẫn khoẻ như thường. Em chỉ hơi mệt vì đi đường xa.
- Vậy Nga nên ngủ sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.