GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 232

CHƯƠNG

VIII

Mặt Grünlich đám đỏ đám trắng nhưng quần áo thì vẫn rất chỉnh tề. Anh

ta mặc áo đuôi én, màu đen nếp là thẳng tắp, cái quần màu đậu ván cũng như
thế, y hệt cách ăn mặc hồi đến phố Meng lần đầu. Anh ta đứng thẫn thờ nhìn
nền nhà, nói giọng yếu ớt:

— Thưa ba...
Ông tham lạnh lùng, hơi cúi người xuống rồi đưa mạnh tay lên sửa lại cà-

vạt.

— Cảm ơn ba đã đến với chúng con! - Grünlich nói tiếp.
— Đó là trách nhiệm của tôi, anh bạn à! - Ông tham trả lời - Tôi chỉ sợ

rằng đó là điều duy nhất tôi có thể làm được trong công việc của anh.

Người con rể vội vàng đưa mắt nhìn ông bố vợ một cái, tư thế đứng của

anh ta càng tỏ ra chán chường.

— Tôi nghe nói rằng - Ông tham nói tiếp - ông Kesselmeyer, chủ nhà

băng của anh ấy mà, đang chờ chúng ta phải không... Anh định sắp đặt cuộc
bàn bạc này theo hình thức nào? Tôi làm theo ý anh...

— Mời ba đi theo con, được không ạ? - Grünlich nói lúng túng, không rõ

ràng gì cả.

Ông tham Buddenbrook hôn lên trán con gái một cái, nói:
— Lên gác với cháu đi, Antonie!
Ông quay lại, theo Grünlich qua phòng ăn đi sang phòng khách.
Grünlich lúc đi trước, lúc đi sau, cứ vén rèm cửa cho bố vợ.
Ông Kesselmeyer đang đứng cạnh cửa sổ, lúc ông ta quay người lại thì

mái tóc hoa râm mềm nhũn trên đầu rũ xuống lòa xòa, ông ta từ từ vuốt
ngược lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.