GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 260

phê. Thilda! Mở cửa sổ ra.

Tiếng mưa bỗng tràn vào nhà rầm rầm. Bên ngoài thật là điếc tai váng óc.

Đâu đâu cũng nghe lao xao, phần phật, vi vu. Nước tung tóe. Gió lại nổi lên,
đang ra oai trong màn mưa dày đặc, lúc thì xé toạc nó ra, lúc thì dồn dập xô
đẩy. Quả nhiên, không khí mỗi lúc một dịu dần.

Bỗng chị đầy tớ gái Line vội vã chạy qua phòng cột tròn, đâm sầm vào

chỗ cả nhà đang ngồi. Chị Ida Jungmann không kìm được, mắng:

— Trời ơi! Làm cái gì thế?
Đôi mắt xanh của Line mở to, đờ đẫn, hai hàm răng run cầm cập, mãi vẫn

không nói được tiếng nào...

— Bẩm... bẩm bà.. nhanh lên!... Chao ôi! Trời ơi, con sợ quá!
— Thôi! - Tony nói - Lại đánh vỡ cái gì rồi! Chắc là đồ sứ quý thôi!
Me xem người làm của me đấy!
Nhưng con bé sợ quá mặt tái mét, gào to:
— Không phải, cô ạ! Nếu vậy thì đã may... Bẩm... ông con... con đang lấy

ủng cho ông con, bỗng ông con ngồi đờ ra ghế không nói được cứ thở phì
phì. Con biết chuyện chẳng lành rồi! Ông con mặt vàng như nghệ...

— Đi mời bác sĩ Grabow lại đây, nhanh lên!
Thomas vừa nói vừa chạy ra cửa.
— Trời ơi! Trời ơi!
Bà tham gào lên, hai tay ôm mặt rồi cũng chạy ra ngoài.
— Đi mời ông Grabow... đánh xe ngựa đi... Nhanh lên!
Tony thở hổn hển nói.
Như ong vỡ tổ, mọi người chạy xuống cầu thang qua phòng ăn sáng, vào

phòng ngủ.

Nhưng ông Johann Buddenbrook đã mãi mãi từ giã cõi đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.