GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 50

CHƯƠNG

X

— Anh Johann!

[47]

Anh đi đâu đấy? - Cụ dừng lại, chìa bàn tay trắng trẻo,

hơi ngắn một tí nhưng hình dáng đẹp đẽ, rất đặc biệt của dòng họ
Buddenbrook, ra cho con trai. Thân hình to lớn của cụ thấp thoáng hiện lên
phía trước cái màn cửa sổ màu đỏ thẫm; ánh nến bập bùng làm bóng cụ lung
lay. Chỉ có mái tóc giả rắc phấn trắng và chiếc khăn quàng hoa của cụ là
sáng ngời.

— Anh không mệt à? Ba đi đi lại lại ở đây, nghe tiếng gió thổi... Thời tiết

xấu quá! Thuyền trưởng Kloht vừa rời khỏi Riga, đang trên đường đi...

— Dạ thưa ba, có Chúa phù hộ, sẽ bình yên vô sự cả.
— Liệu ba có thể tin được gì ở sự phù hộ của Chúa hay không? Ba biết,

Chúa và anh gắn bó với nhau lắm, anh có thể...

Ông tham thấy bố hồ hởi như vậy, nỗi lo buồn trong lòng cũng giảm đi

được ít nhiều.

— Con xin thưa thật với ba - Ông tham bắt đầu nói - Con vào đây không

phải chỉ để chúc ba ngủ ngon giấc, thưa ba, con còn muốn... nhưng nhất định
ba đừng giận, được không ạ? Bức thư này đến lúc chiều, con không dám đưa
ra vì sợ làm phiền lòng ba... Vào một buổi tối vui vẻ như thế này...

— Gotthold chứ gì? Biết mà!

[48]

- Cụ cầm cái phong bì màu xanh nhạt gắn

xi, làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra - “Kính gửi ông Johann
Buddenbrook...
”. Người anh em cùng bố khác mẹ với anh thật là cẩn thận,
anh Jean ạ! Gần đây, nó gửi đến bức thư thứ hai, ba nhớ là ba chưa trả lời thì
phải. Thì giờ đây, nó lại gửi bức thứ ba... - Cụ lấy tay bóc chỗ gắn xi trên
phong bì, mở lá thư giấy mỏng tanh. Khuôn mặt hồng hào của cụ bỗng xỉn
dần. Cụ nghiêng người né ra để ánh nến chiếu xuống các dòng chữ, rồi lấy
mu bàn tay đập mạnh vào lá thư. Ngay cả dạng chữ cũng bộc lộ rõ lòng bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.