GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 635

CHƯƠNG

III

Mấy năm gần đây, gia đình Buddenbrook không tổ chức những chuyến đi

chơi xa trong mùa hè như trước kia nữa. Thậm chí, mùa xuân năm ngoái, bà
nghị nêu lên việc về Amsterdam thăm cụ thân sinh, muốn cùng cụ hòa tấu
nhạc sau nhiều năm xa cách, ông nghị cũng đồng ý một cách hết sức miễn
cưỡng. Nhưng mùa hè năm nào bà Gerda cùng bà Jungmann cũng đem
Johann về Travemünde an dưỡng, chủ yếu vì ở suốt mùa hè thì Johann có
thể khỏe ra, nên đã trở thành lệ thường.

Đi nghỉ hè ở biển! Có người nào - dù đó là ai - hiểu được hạnh phúc ấy

như thế nào không nhỉ? Sau những giờ học buồn chán, đơn điệu vô cùng tận,
là bốn tuần lễ sống yên tĩnh, vô tư lự, hoàn toàn cách biệt với thế giới, chỉ
ngửi mùi rong biển và nghe sóng vỗ rì rào... Bốn tuần lễ, một quãng thời
gian dài như thế ban đầu tưởng như không bao giờ hết, nếu ai bảo là nó sẽ
hết thì người đó quả là thô bạo, ác độc! Johann không hiểu được làm sao lại
có những thầy giáo khi kết thúc một bài học lại nói thế này: “Nghỉ hè xong,
chúng ta giảng tiếp...”. Nghỉ hè xong, hình như điều ấy đem lại cho các thầy
giáo kỳ quặc, mặc áo ka-ki bóng lì, những niềm vui mừng to lớn lắm! Nghỉ
hè xong! Ý nghĩ kỳ quặc làm sao! Sau bốn tuần lễ, tất cả mọi việc đều thuộc
về tương lai xa vời vợi!

Họ ở trong một căn nhà nhỏ kiểu Thụy Sĩ, giữa là hành lang hẹp, song

song với quán cà phê và nhà ăn chính. Cảm giác của buổi sáng đầu tiên khi
tỉnh dậy trong ngôi nhà ấy như thế nào? Đã đưa cho bố mẹ xem bản ghi
điểm rồi - điểm cao hay điểm thấp cũng thế thôi - cũng đã ngồi chán trên
chiếc xe ngựa chất đầy hòm xiểng và hành lý rồi! Chú cảm thấy toàn thân
đắm chìm trong một thứ hạnh phúc mông lung. Tim chú vì thế thắt lại, bất
giác chú thức giấc. Chú mở to mắt nhìn kỹ những đồ đạc cũ kỹ trong căn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.