GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 699

rưởi mark cho một người sống độc thân đã có tuổi. Người này vừa đi du lịch
nước ngoài về, chuẩn bị cư ngụ lâu dài ở thành phố này.

Việc mua lại chỗ ở mới cũng do ông Kistenmaker đứng ra giải quyết. Đấy

là một ngôi biệt thự nhỏ xinh xắn, giá cả có lẽ hơi đắt một chút, nhưng bà
Gerda rất vừa ý. Ngôi biệt thự nằm ở ngoại ô cạnh con đường hai bên toàn
cây dẻ, giữa một vườn trồng hoa và cây ăn quả... Mùa thu năm 1876, bà
nghị, cậu con trai, người giúp việc dọn đến ở, đem theo một ít đồ đạc. Còn
nữa thì lưu lại chuyển giao cho chủ mới cùng với tòa nhà trong tiếng than
thở của bà Tony.

Nhưng không phải chỉ có chuyện thay đổi ấy mà thôi! Bà Jungmann, bà

Ida Jungmann giúp việc cho nhà Buddenbrook bốn mươi năm nay, cũng
không giúp việc cho nhà này nữa. Bà về quê ở miền tây Phổ, sống cùng với
thân thuộc những năm cuối đời. Nói thật thì bà bị bà nghị cho về. Khi lớp
người trước đã khôn lớn, không cần bà trông nom nữa thì con người lương
thiện ấy liền tìm được chú Johann, bà trông nom, chỉ bảo, kể truyện cổ tích
Grimm, chuyện ông bác chết vì bệnh nghẹn cho chú nghe. Nhưng bây giờ
chú không còn bé bỏng gì nữa, đã mười lăm tuổi rồi. Tuy người chú yếu ớt,
nhưng bà chẳng còn được việc gì cho chú nữa... Đã vậy, bà Jungmann và mẹ
chú từ lâu không hợp ý nhau. Mẹ Johann vào cái nhà này sau bà nhiều, xưa
nay bà Ida vẫn xem bà ta không phải là người chính thống của gia đình
Buddenbrook. Mặt khác, cùng với tuổi tác, bà cũng càng ngày càng trở nên
tự phụ, kiêu ngạo. Thân phận là người giúp việc, nhưng bà thường vượt quá
quyền hạn của mình. Tính tự cao tự đại và tính bao biện mọi công việc trong
nhà của bà thường là mối bất hòa giữa chủ và tớ. Tình trạng ấy khó mà kéo
dài, thậm chí có lúc hai bên cãi nhau tay đôi, mặc dù bà Tony trổ hết tài nói
khéo của mình ra để hòa giải, nhưng cũng như chuyện bà ta năn nỉ đừng bán
cái tòa nhà và các thứ đồ đạc đi, bà Ida vẫn bị thải hồi.

Đến giờ phút cuối cùng, sắp phải từ biệt chú Johann, bà khóc thảm thiết.

Chú Johann ôm hôn bà rồi chắp tay sau lưng, đứng một chân, chân kia kiễng
lên tiễn bà bằng mắt. Đôi con mắt có quầng đen của chú có vẻ suy tư, trầm
lắng, cũng như khi chú nhìn thi thể bà nội, nhìn cái chết của bố, nhìn sự tan
nát của gia đình chú và cả những chuyện khác nữa. Tất nhiên, xét bề ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.