GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 19

Buổi sáng mờ mờ len dần vào bóng tốt dưới chân cầu, lão Armand thức giấc
thì thấy người phụ nữ đã đi rồi, còn ba đứa trẻ đang cho con Jojo ăn một
miếng bánh mì cũ.

“Chúng bay vẫn còn ở đây sao?” lão hỏi. “Chẳng phải hôm nay phải đi học
hay gì sao?”

Suzy lắc mái tóc đỏ. “Chưa có chỗ ở thì bọn cháu chưa đi học lại được. Mẹ
bảo không khéo thầy cô sẽ hỏi đến, rồi thì người ta tách mẹ con bọn cháu ra
mà đưa bọn cháu vào nhà nuôi trẻ mất.”

“Mẹ chúng bay muốn có chúng bay ở bên hơn ta,” lão nói. “Nhưng con nít
thì phải đi học chứ. Liệu ta có ở đây không nếu hồi nhỏ ta đi học?”

“Ồ, cháu thích đi học lắm,” Suzy nói, đôi mắt xanh lơ sáng lên. “Cháu thích
đọc với thích viết. Cháu ước lớn lên làm cô giáo. Ông coi này, có một ông
trên xà lan ném cho cháu mẩu than để cháu viết thay bút chì đây này. Ước gì
bọn cháu sớm được đi học lại.”

“Mình khác nhau chỗ đó đấy,” lão Armand thú thực. “Ta chưa bao giờ thích
đi học cả. Nhưng ban ngày chúng bay cũng phải đi đâu đó chứ. Mẹ chúng
bay không thể bắt ta trông coi chúng bay được. Ta cũng có việc phải đi nữa
chứ.”

“A, thế thì bọn cháu đi với ông được không?” Suzy nài. “Bé Evelyne trông
thế chứ đi bộ giỏi lắm ạ. Em ấy không mệt đâu.”

“Không,” lão Armand lo lắng kêu lên. “Không đi theo ta được đâu, đừng có
kèo nhèo.”

“Ði mà, ông ăn xin, cho tụi cháu đi với,” Paul năn nỉ. “Ngồi không dưới này
thì lạnh đến chết mất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.