GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 30

CHƯƠNG BỐN

“C

ó một gian hàng Giáng sinh đẹp lắm dưới này này, mấy đứa phải xem

mới được,” lão Armand bảo bọn trẻ. Lão muốn chúng vui lên một chút vì
trông đứa nào cũng ủ ê và câm lặng.

Lão đưa chúng đến cửa chính trông ra quảng trường Palais Royal. Một đám
đông đã đứng chắn hết cửa sổ nhưng lão Armand cùng lũ nhóc đồng hành
vẫn len lỏi ra được phía trước.

Bọn trẻ mắt tròn mắt dẹt. Một cảnh tượng hoành tráng thế này chúng chưa
từng thấy bao giờ. Một băng rôn gần mặt tiền cửa sổ cho biết đây là cảnh
“Ðám cưới của Tartine”. Ðúng là một đám cưới như trong sách. Hai người
máy, một đàn ông, một đàn bà, mặc đồ trắng lộng lẫy kiểu ngày xưa đứng
trên một rạp cao. Hai người chững chạc cúi chào nhau trong tiếng nhạc du
dương lãng mạn. Nhưng kì diệu hơn nữa là đám rước của những hình người
nhỏ xíu phía dưới đôi tình nhân. Ðó là những đầu bếp đội mũ trắng bưng các
món ngon lành kỳ diệu cho bữa tiệc cưới. Một người bưng một con công sặc
sỡ, cổ thụt lên thụt xuống theo tiếng nhạc. Người khác giơ cao một con cua
bự, cặp càng cua quặp vào mở ra giữ nhịp. Lại một người nữa bê một cái
bánh ngọt trông còn ngon hơn cả cái bánh khúc cây Giáng sinh ở tiệm bánh
hồi nãy nữa. Mỗi ông đầu bếp bé nhỏ đều hãnh diện với món ăn của mình
đến nỗi cứ nhảy nhót vòng quanh trong đám rước.

“Cháu cá là đám cưới xong họ sẽ về sống trong một tòa lâu đài tuyệt đẹp,”
Suzy thở dài, mắt dán vào đôi cô dâu chú rể.

“Cháu đói quá,” Paul nói.

“Cháu cũng thế,” Evelyne phụ họa.

Con chó chắc vốn có màu trắng nhểu nước dãi lên giày một ông nọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.