GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 80

CHƯƠNG CHÍN

C

hị Calcet là người sửng sốt hơn cả khi nghe nói lão Armand tính kiếm

công việc ổn định.

“Tôi không thể để ông làm thế được,” chị nói. “Như vậy bất công quá.”

Trong mấy giây lão Armand đã nhất trí với chị về điểm đó. Ô là la! Tự dưng
nhảy ra đi làm sau chừng ấy năm lè phè! Nhưng còn lũ trẻ với ánh mắt khẩn
cầu kia nữa.

“Đó là điều công bằng nhất Paris này,” lão Armand cãi, phần nào là với
chính mình. “Ta sẽ chung tiền thuê nhà, còn lại thì để ăn. Cô nấu cho tôi ăn
và dành cho tôi một xó để ở. Bảo Suzy nó vẽ trên sàn ấy.”

“Nhưng ông không phải giúp chúng tôi,” chị Calcet nói. “Chúng tôi chả phải
bà con họ hàng gì của ông cả.”

Bọn trẻ lại nghĩ khác.

“Ông ấy là ông của bọn con mà,” Suzy kêu lên.

“Bọn con chỉ có mỗi ông ấy là ông thôi,” Paul nói.

“Ông ơi, ông ơi,” Evelyne ngâm nga.

“Tôi có phải đi xin cho bọn cháu tôi nữa không đây?” Lão Armand hỏi chị
Calcet. “Nói thật với cô, tôi đã bắt đầu thấy xấu hổ với trò xin xỏ rồi. Nó
làm người ta mất đi lòng tự trọng.”

Chị Calcet đành phải chịu thua. Có quá nhiều thứ chống lại chị.

Và một khi đã chịu rồi thì chị trở nên rất thực tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.