GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 107

Sỏi len lén rút hai tờ bạc trăm, đặt trên chõng. Đợi má ngửng lên, Sỏi

nói khẽ:

- Tôi mới lãnh nửa tháng lương...

Má cúi xuống thổi lửa. Giọng má khô:

- Nhà đủ ăn rồi.

- Má may cho con Út một bộ. Áo quần nó chật hết.

Má Bảy lặng im. Đúng là áo quần Sâm ngắn cũn cỡn, xuống lai hạ gấu

bao nhiêu cũng không kịp sức lớn của Sâm. Bây giờ má mặc áo Sâm thải
ra, thấy rộng thênh. Má nghe Sỏi khẩn khoản mà thương, nhưng biết Sâm
sẽ giãy nảy lên nếu má nhận lương dân vệ. Má đủng đỉnh:

- Nó có thân để nó lo liệu cho quen. Mày có nghĩ thì nộp thuế cho nó.

Xâu cộng đồng kiến thiết còn thiếu bảy ngày công nữ, vị chi trăm tư nữa.

- Kìa, đủ ba mươi ngày rồi mà!

- Họ lật sổ nói mới hăm ba ngày. Lừa thưng tráo đấu đủ vành. Tiền của

họ trả về tay họ cho xong.

Nói riêng với Sỏi má lại gọi bọn tề là họ, không gọi tụi nó. Sỏi bắt đầu

thành người lạ.

Út Sâm đi làm về. Vẫn tiếng cười bay trước như con sáo nuôi nhớ

ngõ, lọt vào nhà một lát mới thấy Sâm qua cửa. Sâm chào cụt lủn "Anh!",
không cười nữa. Chưa bao giờ Sỏi sợ em gái đến thế.

Bữa cơm tối lạnh ngắt. Trời mưa nặng hạt, gió hú dưới mái nhà. Sỏi

chép miệng nghĩ đến khoai nhà trồng muộn, gặp mưa đất nhão tha hồ bị
sùng phá. Còn lúa nữa. Bọn xã thường bắt các gia đình loại A và B đi "tố
cộng" vào vụ cấy vụ gặt, để đồng bào sốt ruột tố nhanh mà về. Nhà má

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.