GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 156

làm mắm liền.

Liên tiếp mấy người nữa bàn ra.

Sâm ngẩng lên, thấy đôi mắt Ngọ đang cầu cứu mình. Sâm là tổ phó.

Các cô bạn gái thích Sâm vui tính, lắm sáng kiến mà lại ngang tàng không
biết sợ thứ gì. Từ cưỡi trâu quất chạy đua, leo cây lấy tổ sáo đến chửi tụi ác
ôn, Sâm đều dám làm. Sâm biết nếu mình nhận đi đấu tranh chính trị thì chị
em sẽ theo nhiều đấy, nhưng sợ mất chân du kích nên Sâm cứ lờ đi. Bây
giờ không lờ được nữa.

Từ đêm đồng khởi đến nay, Sâm bị cuốn trong cơn lốc của phong trào,

hay đúng hơn là Sâm cuốn theo mình một cơn lốc nho nhỏ mà vui rộn ràng.
Mỗi lần tạt qua nhà, nghe má hỏi ăn cơm chưa, Sâm phải nghĩ một tí mới
nhớ ra mình đang đói. Tóc đầy gió, mắt đựng mặt trời, tim sủi tăm, còn cái
dạ dày thì chẳng biết nó đi đằng nào. Má mắng: "Mày cứ chạy loắng biết
nó đi đằng nào". Má mắng: "Mày cứ chạy loăng quăng, công tác gì cũng rờ
vô một chút". Sâm cười. Đúng là cái gì Sâm cũng muốn mó vào một chút,
như người mới tìm được kho vàng. Chỉ có má rầy thôi, chứ không ai
nghiêm khắc với cô gái đang ở cái lứa tuổi thích hát hơn nói, thích chạy
nhảy hơn đi, hăm hở đến tận mười đầu ngón tay ngón chân, chưa muốn làm
người lớn hẳn nhưng lại không thích bị xem như trẻ con, vừa khám phá ra
cả thế giới nên chưa biết dồn hết ham mê cho cái gì. Nghĩa là cái lứa tuổi
rắc rối lủng củng nhất mà cũng dễ thương nhất trong đời người đàn bà, từ
bó tã u ơ đến bà cụ ẵm cháu.

Con chim mới sổ lồng chuyền cành mãi không chán mà vẫn có một

góc riêng gắn bó. Sâm làm đủ thứ công tác nhưng vẫn thèm được đánh
giặc.

Hôm trước anh cán bộ tuyển quân về lấy hơn ba chục thanh niên vào

bộ đội tỉnh. Sâm lựa lúc vắng, nói ngọt với anh xin nhập ngũ. Anh ghi tên
vào sổ tay, rồi đi biến chẳng thấy tăm hơi. Chán không. Sâm nhờ các anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.