Đây Trường Sơn oai hùng
Đây Trường Sơn oai hùng
Dân Việt Nam ta cất tiếng ca căm hờn
Vì đất nước ta quân thù đang còn...
Lứa tuổi các em từ khi biết nói đến nay chưa từng được tập hát. Các
em hát say sưa, hết hơi, không kể nhạc điệu. Tiếng các em dội lên, lộn xộn
và trong như một rừng khánh sành khác cỡ nhau cùng đánh, bay vang vang
qua xóm trưa nắng dịu. Má Bảy đang thái chuối vội buông dao, lên đứng
vịn khung cửa ngang ngắm các cháu.
Đỉnh Trường Sơn cao ngất từng mây
Đèo suối giăng, mây che xóa lối, ờ ớ ờ ơ ơ ớ...
Những người lớn trong xóm lắng tai, mỉm cười, thấy vườn cây quanh
nhà bỗng dưng đâm chồi xanh mướt. Tiếng hát phải đổ máu mới giành
được cho con cháu, quý lạ.
Tiếng hát trên đỉnh Trường Sơn này
Gửi đến triệu người có trái tim anh hùng chiến đấu
Giữ vững niềm tin yêu...
Rừng có êm chim mới hót. Có gì an ủi và giữ tin yên cho bằng tiếng
hát trẻ thơ? Một bầy chim vui quấn quýt lượn trên các ngọn dừa cau. Gió
cánh vuốt mát rượi trên những vầng trán nóng hổi lo toan, xoa giãn những
nếp răn mà khổ nhục đã khía chung quanh các đôi mắt. Những hi sinh hôm
nay còn đáng kể gì khi ngày mai đã hiện hình?