GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 205

- Nắm túi áo không được, đòi nắm đầu...

- Tự xưng là tiểu sĩ đại sĩ mà đi giành giựt với đàn bà đi chợ, không

biết dị (1)! Ê, xấu hổ!

Câu nói lanh lảnh này là của Út Sâm đứng chen trong chỗ đông.

-----

(1)Ngượng.

Một nhóm lính mũ sắt tay không đi chơi chợ, thấy ồn ào cũng lấn vào

xem. Tên cảnh sát ngập ngừng lôi gánh chè. Gánh ấy của chị Đa. Chị
không bạo nói, nhưng khi chén cơm của con chị bị cướp thì chị hết biết sợ.
Chị níu cái quang dây thép, giằng lại. Một tên khác nắm tay chị định bắt.
Chị ngồi thụp xuống, khóc thật tình:

- Anh em lính ngó coi, chồng tôi đi quân dịch tái đăng, ở nhà má con

tôi cực nhục vầy đây! Anh ơi, con anh khóc đói, vợ anh người ta bắt, anh
biết không anh ơi!

Má Bảy kéo Sâm lại không cho chen vào. Má định nói mấy câu phải

trái với trung sĩ Huỳnh. Vừa lúc ấy một người lính cao lớn, mặt loang lổ
lang ben, đã túm cổ áo tên cảnh sát và gí quả đấm sát mặt hắn:

- Nhả ra con! Muốn ông nội cho lỗ mũi ăn trầu hả?

Ba người lính khác đã gỡ mũ sắt, tháo thắt lưng, hai tay vung hai thứ

sắp choảng. Tốp cảnh sát lùi ra sau cổng, kêu thất thanh:

- Báo cáo trung sĩ, mời trung sĩ tới giải quyết!

Trung sĩ Huỳnh đã lủi đâu mất. Bọn cảnh sát chạy về bót gác cầu cứu,

thấy Huỳnh ngồi thần mặt trên ghế đang lẩm bẩm cái gì. Huỳnh xua tay
ngán ngẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.