GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 236

Sỏi thấy mặt Sâm đen loang lổ, giật mình ngỡ em trúng bom cháy.

Nhưng nhìn lại bộ râu trên mặt Trấu, Sỏi bật cười to:

- Tụi này mần tuồng hả bay? Thôi để hai đứa nó thở đã, coi bộ mệt đứt

hơi... Nước đây, uống đi, rồi nói nghe thử trên mình hề hấn gì không. Tổ
cha thằng Mỹ, nhè sau lưng mình cắn miết từ sáng tới giờ!

Thì ra trong khi bà con ở mặt sau lo cho du kích, anh em ở đây lại

nhức nhối theo dõi đại bác rồi máy bay đánh phá Đồng Dừa. Bọn địch lầm
to. Chúng tưởng quân bộ sẽ ập vào hai thôn dưới rất dễ, nên dành bom đạn
cho khu vực sông Nhỡn để chặn chủ lực ta đến cứu Kỳ Bường. Những đơn
vị mang súng "hai chân ba cẳng", đã hốt trên mười xã đồng bằng trong một
đêm, chắc còn lảng vảng đâu đấy.

Thấy các anh bồn chồn, Sâm đưa mắt cho Trấu rồi nói bừa:

- Trên đó không sao hết. Cháy sơ sơ mấy cây rơm. Thiệt mà... Cháy

đâu hả? Không biết, em chạy gấp xuống đây...

"Pắc pắc pắc pắc!"

Một loạt tiếng nổ đầu nòng súng cối bật lên phía ga. Sỏi hô anh em tản

ra, túm vai hai cô ấn ngồi thấp xuống. Hơn chục quả cối 60 nổ mé sau con
hào chừng năm chục thước, mảnh bay đan nhau veo véo.

Sỏi dúi vào tay em một cái gì lạnh. Sâm nhìn xuống, chưa tin mắt

mình. Đó là một cây súng săn Mỹ có ổ đạn lắp được sáu viên, nhẹ như các
bin, lên đạn bằng tay trái rất nhanh, nước mạ xanh xám còn mới tinh. Chị
xã đội phó Kỳ Minh mang một cây thế này qua họp. Chị bày cho Sâm cách
bắn và tháo lắp, Sâm mê lắm.

Sâm ghé tai anh, hỏi trong tiếng nổ của loạt đạn cối khác:

- Cho luôn chớ anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.