vậy, dễ bị bắn lầm lắm. Cái ngực áo vằn vện lòi ra. Thêm một mũ sắt thứ
hai...
Sâm buột miệng: "Úi!". Tên biệt động quân quay mặt lại, vừa gặp
họng súng săn của Sâm chĩa lên, phun lửa. Nó bật ngửa như bị đạp giữa
ngực. Sâm chưa kịp tì, bị báng súng thúc vào vai đau tức thở.
Tay trái Sâm lên đạn như máy, tay phải cũng bóp cò như máy. Phát thứ
hai xả vào giữa đám mũ sắt lố nhố. Tiếng rú nổi lên, rồi tiếng gào:
- Biệt động, sááát!
- Bắt sống Việt cộng!
- Đ. mẹ, tiến, xung phong!
Sâm đâm đầu chạy. Phát thứ ba nổ lên trời, Sâm vô ý bóp cò. Chúng
xung phong rồi. Sắp bắt sống rồi. Ôi khiếp quá! Ríu chân ngã dúi, lại chạy.
Đạn bay qua đầu Sâm bốp bốp rắc rắc. Một tảng đất rơi trên vai Sâm như
quả đấm. Sâm rên một tiếng, vùng mạnh vai cho tên địch nào đó chụp
trượt, chạy ào tới, tay túm dây súng kéo lê theo. Sâm húc đầu vào sườn một
người đứng trong hào đang bắn. Anh nhảy lùi lại. Anh Bê!
Bê vung cây tiểu liên sắp quật. Sâm ngã ngồi, lắp bắp:
- Em... em đây mà!
- Ai?
- Em... Sâm đây... nó đuổi...
Bê chĩa súng vào ngực người mặt đen, chợt nhận ra Sâm. Suýt nữa...
Bê chồm lên chỗ bậc bắn:
- Lựu, ném lựu mau!