GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 241

Tiểu đội du kích rời khỏi hào, nối đuôi nhau chạy sâu vào vườn dừa.

Tiếng gào của giặc xa dần. Yên ổn cả. Qua hết quãng vườn này và một
cánh đồng hẹp nữa sẽ đến tuyến bố phòng thứ hai đặt ven xóm Đình.

Bê nhìn lên, kêu:

- Quảng, mau lên chút! Đứt xa rồi kìa!

Quảng đi lảo đảo mươi bước nữa, dừng lại. Sâm kêu khẽ, nhảy lại đỡ

Quảng. Mặt Quảng xanh nhợt. Một vệt máu nhỏ trên ngực loang chậm.
Quảng chặn tay trên ngực, thều thào với Bê:

- Anh... lấy súng... đi trước..., đưa tôi trái lựu...

- Mình dìu đi.

- Địch theo... Để tôi lại...

Tay Quảng run khi đẩy cây súng trường vào người Bê, rồi quờ vào thắt

lưng Sâm định rút trái lựu đạn. Như bị cánh tay nặng kéo mất đà, Quảng
ngã chúi luôn. Bê kịp quỳ xuống, ghé vai nâng:

- Níu cổ mình cho chắc.

- Kệ tôi... rút đi mà...

Quảng lịm trên vai Bê. Bê móc quai súng của Quảng vào khoeo tay

trái, túm hai tay Quảng, xốc đứng lên. Sâm vội rút cái khăn quàng, buộc cổ
tay Quảng ôm quanh cổ Bê. Để Bê cõng đồng chí bị thương đi trước, Sâm
lấy chân gạt một mớ lá khô phủ vội hai bàn chông sắt vừa đặt trên đường
mòn. Vừa chạy theo Bê, Sâm vừa lắp thêm đạn vào súng. Đỡ mệt rồi. Chỉ
cần dừng lại thở một tí là Sâm khỏe ra ngay. Tiểu đội du kích chạy hàng
dọc nên không biết Quảng bị thương, lúc này đã mất hút.

Sau một bụi ngũ sắc bỗng có tiếng kêu hoảng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.