GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 262

Út Sâm một mình chặn đầu. Cái yếu do sự chán ghét, uất ức của những
Huỳnh hay Bính đang cầm cây súng Mỹ... Bê sẽ làm sao đây để vạch cái
vết nứt nằm giữa súc gỗ, và lái mũi dao đấu tranh chính trị nạy vào đấy?
Làm sao để đồng bào thấy mình đánh nổi một trung đoàn giặc đang càn dữ
dội vào cái xã nhỏ này, nếu biết đánh bằng cả hai quả đấm?

Khi Bê đứng dậy, ông Nhâm vừa giơ tay. Ông co chân ngồi xổm lên.

Vẫn cái lối ề à nửa giỡn nửa thật khi bàn những việc lớn:

- Chẳng nhắc cũng nhớ, hồi đấu tranh đòi hiệp thương, bà con mình

được tụi ác ôn mời ăn các thứ roi, uống nước vôi nước ớt đã đời (3). Chị
phó chủ tịch chắc bây giờ còn no tới cổ. Phần lão đây, mới viết sơ sơ một
bài văn kiến nghị, "quốc gia" đã chấm cho đậu tú tài, nghĩa là tái tù hai
lượt, đóng thêm mấy con triện nướng đỏ trên lưng cho đủ bằng sắc ấn tín...

Tiếng cười bật lên chung quanh:

- Phải đó bác.

- Thiệt y sì sì (4)vậy.

-----

(3)Thỏa mãn cuộc đời.

(4)Rất đúng.

Ông Nhâm xoắn chòm râu đen, lắc đầu:

- Để khoan, chưa phải đâu. Mới nghe chị Năm kêu đi trực diện, tôi

cũng có ù tai chút đỉnh. Nghĩ lui tới nãy giờ mới thấy chị nói đúng, ủy ban
nói đúng. Hồi xưa mình tay không, nay mình có súng có chông, mạnh hơn.
Thằng Phổ bị mình khử, bọn tiểu yêu khiếp hồn bỏ việc ráo, dân vệ rã hết,
quân chính quy mới tới một ngày đã khiêng về hơn trăm đứa. Khác nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.