GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 291

Bọn hiến binh sực tỉnh, chồm tới cổng, xô đẩy đấm đá để cắt đôi con

sông người. Chúng kéo được cái cự mã chằng kẽm gai chặn ngang cổng
vừa lúc ông Nhâm kịp lọt vào trong rào, nhập vào đám đông chừng bảy
trăm bà con đứng chật cái bãi để xe.

Bên ngoài rào, hơn năm ngàn đồng bào vây kín các ngả, hô khẩu hiệu

rầm rầm. Chị Năm đứng giữa chỗ nón lá dày nhất, trùm khăn kín nửa mặt,
đội nón sùm sụp. Các cô bảo vệ và liên lạc vây quanh chị. Cô Mại mặt đỏ
ửng, chân tay không ngớt cựa quậy, thì thào với chị:

- Cho em vô nghe chị.

- Đừng.

- Lỡ nó bắt mất Sâm...

- Em đạp xe về, nói anh Bê cứ cho du kích quấy rối gắt ở Đồng Trầu.

Địch bị cú đánh đau trên đường Một, đang hoảng, ta đừng để im tiếng súng.
Bao giờ có tin địch nhượng bộ mới cho nghỉ. Nhớ chưa?

- Dạ nhớ.

Mại nhắc lại lời dặn, rồi len ra phía sau, để nguyên ống quần chật kiểu

thành phố mà lội ào qua ruộng lầy. Mại muốn trị tụi Mỹ du côn. Mại muốn
theo kịp chị em. Mại còn muốn xả thân vì bạn. Cô bạn của Mại đứng dõng
dạc chửi Mỹ trên hàng đầu, Mại cũng dám liều với đỉa chứ. Mại đạp xe hộc
tốc về Đồng Trầu, trước mắt không thấy ổ gà hay lính địch, chỉ thấy Sâm
hiện lên như nàng tiên vẽ trong sách với cánh trắng và hào quang.

Ông Nhâm lấn lên trên cùng. Sau khi tên quận phó nhận bồi thường ba

chục ngàn đồng và cam đoan chấm dứt phi pháo, đội xung kích ra khỏi cái
nhà gạch, gặp luôn đoạn đuôi của quân chủ lực kéo qua. Ông Nhâm tiếc
cay tiếc đắng: "Bà con mình xuống sớm chút nữa thì một trăm ngàn nó
cũng phải đền!". Bây giờ ông định đỡ lời cho con cháu. Ông sợ chúng nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.