GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 318

nói ra nhưng vẫn phảng phất trên nụ cười ánh mắt. Cả hai đều tưởng khéo
giấu. Những người đang yêu cứ tưởng ai cũng hoa mắt như mình.

Trấu định trêu thêm, nhưng bị Sâm lôi đi. Sâm gắt nhỏ:

- Mày ác lắm.

- Ác gì? Tại mày có tật mới giật mình...

- Thôi bà ơi, lòng vả cũng như lòng sung. Tới lượt bà, tôi nhận bà

xuống sông.

- Đến Tết!

Trấu nói cứng, nhưng bắt đầu chột dạ.

Cả hai qua tổ chị Ơn.

Trong quãng hào chạy dọc vạt sắn non, ba chị em đang sửa chỗ kê

súng. Chị Ơn cười giỡn rất bốc:

- Nghe nói bắn rớt tàu bay, Mặt trận thưởng huân chương. Tụi tao bàn:

Một huân chương thì chẳng biết ai đeo ai không, thôi xin cấp trên đổi cho
bốn cái huy hiệu. Anh Bê một, ba đứa tao ba cái. Bắn chung cái tàu rà mà.

Một cô mách:

- Báo cáo đội trưởng, chị Ơn bị thương.

- Đâu chị?

- Không coi được. Du kích bí mật mà.

- Kìa chị, bí mật với chỉ huy nữa à?

- Hễ tao cho mày coi, thằng tàu bay trên kia dòm xuống nó cười chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.