GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 350

Thêm hai lính bảo an nữa bước vào phòng. Bốn người lính thì thầm,

lại im. Mặt họ tối sầm, mắt long lanh liếc qua lại, cử chỉ có cái gì giật khớp,
trông rất lạ. Cũng lạ như điệu bộ loay hoay của Huỳnh, như cái đêm nay
vắng hẳn tiếng súng và tiếng loa của du kích.

Rân để ý ngay những cái khác ấy. Hắn thấy rợn. Huỳnh nóng máu có

thể khử hắn. Chỉ cần một viên đạn nổ cướp. Lão chi trưởng không ưa hắn,
bao che cho Huỳnh...

Để mặc tên công an quạt lò côm cốp, Rân lẳng lặng bước lùi ra sau

lưng Sâm, nép vào bóng Sâm, đứng sát cửa ngang, kéo chốt cửa thật nhẹ.
Huỳnh rời bàn bước ra cạnh cửa chính, quay mặt vào trong, mắt gườm
gườm. Tay Huỳnh kín đáo đặt hờ trên chuôi súng rulô. Rân lạnh toát người,
nhấc cánh cửa từng tí một.

Một hồi còi xe lam nổi bên ngoài. Khóa nòng tiểu liên nhảy rắc rắc.

Bọn Mỹ chồm dậy. Hai cây Tomxơn chĩa vào chúng, cùng nổ một lần váng
óc trong phòng kín.

Huỳnh quát:

- Thằng Rân! Còn thằng Rân nữa hể!

Không ai thấy Rân đâu cả. Cánh cửa ngang còn rung.

Trời vụt sáng trắng và đất nẩy bật lên khi luồng sét bộc phá đầu tiên

đánh vào "ấp chiến lược" Đồng Trầu đang xây dở. Vài giây lặng ngắt, rồi
súng các kiểu cùng gầm một lần.

Ta đánh. Trận đánh của ta bao giờ cũng gắt mà chững chạc.

Đạn lửa lằng nhằng xoắn nhau đấu gươm. Súng không giật thổi từng

đường chớp và cục lửa đỏ lừ, đếm nhịp đôi "pình rầm". Pháo hiệu dựng lên
trời những cần câu đỏ xanh vàng. Trong lửa trắng của bộc phá, những súc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.