GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 376

Sâm sững người. Thì ra từ nãy đến giờ Sâm chỉ nghĩ miên man mà

chưa hề thốt ra một tiếng, trừ tiếng còi thổi nghịch! Chị Năm còn không
hiểu, làm sao anh Bê biết Sâm là của anh trọn vẹn?

Sâm nói nghiêm trang:

- Dạ, em thương ảnh. Hễ em còn nghĩ đến Đảng là em còn chờ ảnh.

Đối với Sâm, đó là lời hứa cao nhất của tình yêu.

Trong cái đêm mồng hai rạng mồng ba Tết này, chưng hửng nhất hẳn

là các chú gà trống. Dậy gáy nửa đêm đã thấy trong nhà ấm lửa đỏ đèn, đến
khi gáy đầu vẫn thấy đỏ đèn ấm lửa! Lại còn ồn ào gấp mấy đêm giao thừa
nữa. Ấy là bởi sau cuộc vui các cánh quân chính trị sửa soạn lên đường
ngay để kịp đến thị xã lúc bảy giờ sáng, và tất cả bà con ở nhà sẽ "nổi trống
địa đạo", kéo nhau đi bổ những nhát cuốc đầu tiên xây dựng làng hầm. Rễ
có ăn sâu xuống đất, cành mới vươn được xa ngoài rào.

Má Bảy đang xới cơm vào cái mo lột nhúng nước để nắm mang theo,

chợt trông thấy cái quai xoong mà Bê tán lại rất chắc. Má lại ngửng lên
nhìn cái ống lương khô mà Bê tự gò bằng đura máy bay. Hai cân thịt nạc,
bốn chai nước mắm ngon, má nén đầy một ống lương khô để Bê mang về
núi ăn trong mấy tháng học. Bê đi gấp, không kịp ghé lấy. Má thở dài. Má
thương Bê và bực với Sâm.

Mười hai bà mụ nặn lầm con gái má thành đàn ông hay sao ấy. Sâm

không ưng Bê làm con rể má thì thôi, nó còn không chịu Bê làm con nuôi
má. Vắng mặt Bê nó nhắc nó khen luôn, mà động gặp Bê nó lại châm chọc
không kịp thở. Nghĩ thương thằng nhỏ, hễ có Sâm ở đấy thì từ lúa cấy đến
lúa gặt không dám mở miệng. Lớp trẻ bây giờ kỳ lắm. Hồi má còn con gái,
bị cấm trăm đường mà thợ cày thợ cấy vẫn mượn tiếng hát chèo đò, câu hò
giã gạo để hiểu bụng nhau. Thời buổi này thật khác. Sâm và Bê không biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.