GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 85

vui buồn, không chờ đợi. Chỉ những người trong cuộc mới biết ở đấy sắp
nổ một cơn động đất.

-----

(2)Cây ngáng đường

Bê và đồng chí giao liên chia gác hai hướng. Anh Chín để nguyên bao

và thắt lưng, ngồi dựa gốc cây ngủ chập chờn đợi tối. Họ sẽ vượt qua
đường sắt và đường Một lúc mặt trời lặn, khi quân gác đã về và quân phục
kích chưa đến. Nhất chạng vạng, nhì rạng đông.

Anh Chín chợt mỉm cười, thì thào:

- Tụi mình mang cục thịt bất hợp pháp nặng nề gớm. Khúc đường

mình đi một đêm một ngày, con nhỏ Út Sâm nó phóng xe đạp chưa tới hai
tiếng.

- Mình tiếc bộ râu ông quá. Ông còn râu dài, mình cho cơ sở Kỳ Sơn

dẫn ông đi ô tô, nửa giờ là tới nhà cậu bí thư Kỳ Hải.

- Tại Thường vụ mình mới nhổ.

- Hử?

- Mình nổi máu giang hồ, đi Sài Gòn, Đà Nẵng mấy chuyến trót lọt

cũng nhớ bộ râu. Sau Thường vụ không cho mình đi nữa. Ở với anh em để
râu coi kỳ lắm, mình buồn tình nhổ sạch trơn.

- Thôi, sắp tới ông đi ô tô, xe đạp trong vùng giải phóng đủ ngán. Nhổ

râu dễ nói với thanh niên hơn.

Hai anh cán bộ già cười rúc rích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.