GIA ĐÌNH NGỌT NGÀO CỦA TÔI - Trang 134

ít.
Sau bữa tối, Triết quyết định là lúc tặng quà cho bố mẹ. Anh dọn bàn ăn
sạch sẽ, mời bố mẹ ngồi chờ bên bàn. Rồi cả hai chúng tôi từ trong phòng
đi ra, cùng bê đủ các gói to gói bé, lần lượt đặt vào tay bố mẹ Triết. Họ
nhận hết, nét mặt lộ vẻ vui sướng.
Cuối cùng, tôi đặt bức tượng Phật bằng ngọc trước mặt mẹ Triết. Quả nằm
ngoài sức tưởng tượng của bà. Bà đứng dậy, tỉ mỉ vuốt ve pho tượng, miệng
không ngớt phát ra những tiếng than đầy kinh ngạc.
Triết đứng bên nói thầm với tôi: “Đạt được mục đích rồi nhé!”.
Lòng tôi như bừng tỉnh, thấy đã đúng thời cơ liền chắp tay khom lưng làm
lễ với mẹ Triết một cái, rồi với bố Triết một cái, thành khẩn nhìn họ, nói:
“Thưa bác trai, bác gái, cháu quen Triết đã ba năm qua, xin cám ơn hai bác
luôn rộng lượng với cháu. Cháu biết mình chưa hoàn hảo, nhưng tình cảm
của cháu đối với Triết là chân thực một trăm phần trăm. Cám ơn hai bác đã
sinh thành và nuôi dưỡng anh ấy. Đối với cháu, anh ấy là thứ quí giá nhất”.
Triết đứng bên cạnh, thoắt một cái mặt đỏ bừng. Tuy bố mẹ anh nghe
không hiểu tôi nói gì, nhưng từ những biểu hiện của họ, có thể thấy họ đã
hiểu được y tứ mà tôi muốn diễn đạt. Triết húng hắng ho một tiếng và bắt
đầu hạ giọng dịch lại cho bố mẹ nghe.
Đầu tôi đột nhiên nhảy vọt ra hai chữ và một dấu chấm than: “Vỗ tay!”. Tôi
sững người, rồi nhanh chóng hiểu rằng bố tôi đã tranh thủ thời cơ, kịp thời
viết hai chữ đó vào đầu tôi. Tôi cũng không khỏi đỏ bừng mặt, cúi đầu nhìn
chân mình.
Đột nhiên tôi thấy một bàn chân đi lại về phía tôi, nhìn dép đi ắt phải là mẹ
Triết. Rồi tôi cảm thấy hai cánh tay gầy nhưng rắn rỏi ôm chầm lấy tôi, và
hơi ấm của mẹ vẫn còn vương mùi bùn đất. Tôi khẽ gọi: “Mẹ!” và cảm thấy
từng giọt nước mắt trên mặt mình rơi xuống bờ vai của bà.
Hôm nay là ngày tôi và Triết từ Xuyên Tây quay về Thượng Hải, Lộ Phong
Thiền tạm thời ở lại nhà bố mẹ Triết. Tôi đã ghi trong nhật kýnhư vậy.
Sáng nay đột nhiên có mưa, chúng tôi vội vàng ăn bữa sáng rồi từ biệt bố
mẹ Triết và con chó, mang theo rất ít hành lí, lên chuyến xe khách tới
huyện. Qua lớp cửa kính xe, chúng tôi thấy bố mẹ Triết giương ô đứng đó,

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.