GIA ĐÌNH NGỌT NGÀO CỦA TÔI - Trang 87

bác được. Người đó gặp chuyện xúi quẩy, tự mình tìm tới chỗ chết thôi”.
“Im đi”, tôi quát to, rồi chỉ vào bác tài, “Bác xuống đây!”.
“Cô là ai?”, bác tài xế nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống sàn xe, “Tại sao tôi
phải nghe cô?”.
“Bác trốn cũng không xong đâu”. Tôi tức giận tới run người, rồi phát hiện
thấy mình đang lôi điện thoại ra, bắt đầu bấm số 120 gọi xe cấp cứu. Gọi
thông rồi, khi đầu dây bên kia hỏi tôi đang ở đâu, tôi đang ngần ngừ thì
phát hiện thấy Đường Cương đứng bên tôi. Vừa định đưa điện thoại cho
anh, chiếc di động trong tay tôi đột nhiên bị một người giật lấy.
Tôi không hề chuẩn bị, quay lại nhìn, thì ra là một hành khách cùng đi. Đó
là một người đàn ông nom cũng chưa đứng tuổi, nhưng mặt đầy vết sẹo,
miệng ngậm một điếu thuốc. Tay anh ta lật qua lật lại chiếc điện thoại của
tôi, như thể sắp ném nó đi bất kỳ lúc nào.
Tôi tức giận và kinh ngạc nhìn anh ta, chưa hiểu tại sao anh ta lại làm vậy.
Tôi chỉ tay về phía anh ta: “Trả lại điện thoại cho tôi!”. Lộ Phong Thiền
đứng bên cạnh tôi, lông lá dựng đứng, cổ họng gầm gừ, như sắp lao xổ ra
cắn người kia.
“Được thôi”, anh ta liếc tôi, lại liếc con chó, “Nhưng cô không được gọi
điện thoại cho cảnh sát, bệnh viện, bất kỳ ai cũng không được gọi”.
“Tại sao?”, tôi thực sự không thể tin nổi tai mình.
“Chẳng tại sao cả. Làm người cũng không thể quá thật thà. Người ta đã
chết rồi, trốn được thì trốn. Chúng ta đều vội lên đường, nếu cảnh sát hoặc
xe cấp cứu tới, chúng ta sẽ bị muộn bao lâu nào? Thời gian của mọi người,
cô không thể lãng phí!”, anh ta nói từng câu từng chữ rất rõ ràng.
Lúc này cuối cùng tôi cũng hiểu rõ, nhưng không nói nổi thành lời. Tôi
thấy rõ mình đang run lập cập, có cái gì đó rất lạnh, xọc thẳng vào xương
cốt tôi.
Tôi cầu cứu nhìn mấy chục hành khách khác đang vây quanh, nhưng họ
đều quay đi, hoặc nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lẫm. Mấy người đi lên xe, bắt
đầu đập cửa sổ, oán trách rất lớn tiếng: “Xem cái đống chết tiệt kìa, mẹ
kiếp, rốt cuộc còn phải mất bao lâu mới tới nơi đây. Thời gian là vàng bạc,
là sinh mạng. Chúng ta không thể để lỡ được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.