GIÁ LẠI CÓ MỘT NGƯỜI NHƯ EM - Trang 124

Thế nhưng, rất tiếc, Cố Tây Lương anh không phải một kẻ giỏi nói

dối. Sau khi biết Hà Diệc Thư vẫn chưa hết ảnh hưởng tới mình, trước khi
đưa ra được lựa chọn cuối cùng, anh làm sao có thể thản nhiên đối diện với
ánh mắt Nguyễn Ân mà nói : “Anh cũng vậy!”.

Rõ ràng trong phòng không bật đèn, nhưng ánh sáng yếu ớt bên ngoài

chiếu vào vẫn làm nổi bật lên hình bóng của hai người trong mắt đối
phương. Nguyễn Ân dường như có thể nhìn ra được sự trầm mặc và mâu
thuẫn của Cố Tây Lương. Đợi một lúc không nhận được câu trả lời, cô dùng
hai bàn tay che đôi mắt mình lại, tự lừa mình dối người mà nói: “Đúng vậy,
anh là của em, của một mình em”.

Chuông đồng hồ ngân vang điểm mười hai giờ. Cố Tây Lương cúi

xuống hôn lên mu bàn tay đang che mặt của Nguyễn Ân.

“Sinh nhật vui vẻ!”

Thực ra, trái tim mới là kẻ lừa đảo vĩ đại nhất, người khác có thể lừa

bạn chốc lát, trái tim lại có thể lừa bạn cả đời.

Thế nhưng, Phật đã dạy: Xin đừng đánh thức tình yêu của tôi, hãy để

cô ấy tự tỉnh dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.