GIÁ LẠI CÓ MỘT NGƯỜI NHƯ EM - Trang 216


Chương 16

Sau khi mọi chuyện đã ngả bài, Cố Tây Lương không quay về phòng

ngủ nữa mà một mình chuyển sang phòng dành cho khách. Cuối cùng anh
đã có thể quang minh chính đại mà chạy trốn. Mỗi ngày hết giờ làm, về tới
nhà lại cảm thấy một bầu không khí nặng nề và áp lực, cơ hồ khiến người ta
không thở nổi, vì thế, Cố Tây Lương thường hay lôi Mạc Bắc ra ngoài tìm
rượu quên sầu.

Vẫn là một phòng VIP ở Bách Liên, nhưng lúc này chỉ có hai người

đàn ông ngã lòng cùng nhau uống rượu. Bản tình ca da diết từ ti vi vang lên.

Khi gặp em, em biết không, anh không thể ngừng coi em là cô ấy.

Có em ở bên khiến mọi thứ bắt đầu biến hóa

Trái tim khô khan cũng không kìm được mà thét lên lời yêu thương

Anh yêu em, em có tin không?

Vậy là anh đã gượng dậy khỏi nỗi đau thương

Trong giây phút lơ đễnh, cuối cùng em đã thay thế cô ấy vĩnh viễn…

[1]

[1

.

Lời bài hát Khi gặp em của Lưu Đức Hoa.

]

Hít sâu một hơi, uống liền mấy ly rượu.

Mạc Bắc vội lấy chai vodka rót vào ly của mình và Cố Tây Lương

nhưng lại bị đối phương ngăn lại.

Anh ấn chuông, một nhân viên phục vụ lập tức đi vào, có người hỏi:

“Giám đốc Cố, anh Mạc, hai vị cần gì ạ?”

Trong lúc Mạc Bắc còn đang ngơ ngác, thanh âm của Cố Tây Lương

đã vang lên.

“Vodka Liên Xô.”

Phục vụ ngây người, cuối cùng cũng dè dặt nói: “Xin lỗi anh, chỗ

chúng tôi rất ít khi nhập loại rượu này.”

Cố Tây Lương nhướng mày. Nhân viên phục vụ run sợ, anh ta mới

tìm được việc, chưa muốn bị đuổi nhanh đến vậy. Mạc Bắc thấy thế cũng
thương thay cho cậu ta, bèn mở miệng giải vây: “Thôi, Tây Lương, uống
cái này cũng được”, sau đó ra hiệu cho anh chàng phục vụ kia ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.