GIẢ THUYẾT THỨ 7 - Trang 47

nào, ông cũng sẽ rơi vào diện tình nghi.

“Nếu ông định đoạt viên bi trong tay tôi bằng cách nào đó, rồi thế chỗ viên

mới nhất trên bàn kia, cảnh sát sẽ có ba viên rất trầy xước và một viên trầy sơ
sơ, bấy giờ tôi sẽ khai thêm rằng ông đã dùng vũ lực đoạt viên bi. Tình thế
của ông vẫn tệ hại như vậy, thậm chí tệ hơn.

“Có một điều cực kỳ rõ ràng: ông không thể chế ra bốn viên bi có cùng

mức độ trầy xước như nhau. Dĩ nhiên, lúc nào ông cũng có thể vứt chúng đi
và mua bốn viên mới. Nhưng khi đó, ông sẽ phải giải thích sự trùng hợp kỳ lạ
của việc để mất chúng đúng vào thời điểm tôi đưa ra lời cáo buộc. Ông hiểu ý
tôi chứ? ‘Ông đánh mất chúng ở đâu?’, ‘Làm thế nào mà ông để mất toàn bộ
chúng cùng lúc vậy?’ Vẫn có những cách hoán vị khác như chỉ thay thế hai
viên bi, để lái cảnh sát đi chệch hướng. Hoặc khai với họ ông đã ngừng thói
quen lăn bi từ lâu rồi - như thế sẽ làm cho mọi việc càng tệ hại bởi tôi tin
chắc có nhân chứng khẳng định điều ngược lại.

“Tôi nghĩ ông phải đồng ý rằng cho dù ông có bao biện thế nào thì xét

trong lời cáo buộc của tôi, đều sẽ rất đáng ngờ. Và tôi thậm chí còn chưa nói
về lời khai của cha mẹ thằng bé. Tôi thấy rằng tất cả những điều này đang
khiến ông trầm tư, ông Miller.”

Bốn viên bi xinh xắn ánh lên trong nắng, như viên bi Jack đang cầm,

nhưng không viên nào lấp lánh bàng thứ ánh sáng trong mắt ông chủ tôi. Cái
nhìn chằm chằm dữ dằn không báo trước điều gì hay ho cho kẻ quấy rầy kia.

“Bao nhiêu?”
“A ha, cuối cùng ông cũng nói được một câu ý nghĩa. Trước khi chúng ta

thỏa thuận xem ông chuẩn bị trả cho tôi bao nhiêu, tôi cân nói với ông
chuyện khác nữa. Sở Cảnh sát Kent có thể không phải là Sở Cảnh sát Luân
Đôn, nhưng ông không nên đánh giá thấp họ. Một nhân viên của họ, thanh tra
John Sterling, đã từng để mắt đến ông rồi. Từ ngày xảy ra vụ án mạng, thật
đấy. Tôi biết ông ấy rất rõ. Vấn đề với ông là ông ấy cũng biết rõ như tôi vậy.
Ông phải thừạ nhận rằng nếu ông ấy có mặt trong suốt cuộc trò chuyện của
chúng ta thì sẽ chẳng cần nghi ngờ gì về tội trạng của ông nữa, bởi ông vừa
thừa nhận sự thật rồi.”

“Tôi hiểu, anh còn mang theo thiết bị ghi âm và tất cả đều đã nằm trên

băng. Giờ tôi biết tại sao anh từ chối bỏ mũ và áo khoác.”

Jack cười nhăn nhở và giơ tay trong không khí. “Cứ việc, ông có thể tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.