GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 158

— Hình như phải.

— “Hình như” nghĩa là gì? Họ đã có mặt tại cuộc họp chỗ Gordeev

chứ?

— Tôi không nhớ. Tôi nhớ mặt kém.

— Hãy luyện đi, - Naxtia đã không còn cố nén cơn giận. - Anh có ra

khỏi phòng làm việc không?

— Có ra, tất nhiên, chị vắng rất lâu mà.

— Thôi anh hãy dừng biện bạch cho mình lại, tốt nhất hãy trả lời các

câu hỏi sao cho chính xác nhất. Anh khoá cửa chứ?

— Vâng... Hình như...

— Khoá hay không?

— À... Không. Khi đi ra lâu tôi khoá, còn khi ra một vài phút...

— Rõ rồi. Hãy trả lại chìa khoá phòng làm việc. Anh là kẻ cẩu thả, tôi

không thể mạo hiểm chờ cho đến bao giờ anh khôn ra. Anh có năng lực,
điều đó khỏi nghi ngờ, và chắc anh có thể trở thành một nhân viên điều tra
thực thụ, nhưng chỉ mỗi năng lực thì chưa đủ. Hãy học cách, lúc ấy thì anh
sẽ đạt được gì đó. Và hãy chuyên chú với tính cách của mình. Tính rụt rè và
hèn nhát kết hợp với tính tự thị - một mớ hổ lốn đáng sợ. Anh sẽ bị bắn
văng đi khỏi bất kì một tập thể bình thường nào.

Meserinov im lặng mặc bludông, móc chiếc chìa khoá trong túi ra và

đặt nó lên bàn. Naxtia mặc áo ấm, ngoắc lên vai chiếc túi thể thao to tướng
mà chị vẫn đi cùng nó cả mùa đông lẫn mùa hè, khoá vào két sắt cái chìa
khoá mà thực tập viên để lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.