GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 200

— Tôi luôn luôn thế, xin đừng để ý.

Họ uống trà pha với bạc hà, địa nhĩ thảo, lá việt quất, và ông

Xmelianov kể với họ về vụ giết người do Eremina gây ra. Cựu điều tra viên
không giấu giếm điều gì: đã qua đi quá nhiều năm để mà biện minh. Mà
cũng trở thành cái mốt vào những năm gần đây, viết và nói rằng Đảng cộng
sản đã chuyên quyền trong nước. Người ta chửi rủa Đảng, xót thương cho
những kẻ bị rơi vào cuộc thanh trừng tàn khốc, và trong sự phân bổ như
vậy Xmelianov không thấy có gì bất lịch sự và nguy hại trong việc thể lộ
câu chuyện của mình.

o O o

...Sang ngày hôm sau vụ giết người, khi Eremina đã bị bắt, ông bị gọi

đến gặp một trong số bí thư thành uỷ. Điều tra viên Xnielianov bước ra từ
văn phòng của bí thư đã là trưởng phòng Nội vụ thành phố ở Ngoại
Moskva và là chủ nhân của một căn hộ bốn buồng rộng lớn. Từ thành uỷ,
Xmelianov đi làm việc ngay, cẩn thận vứt bỏ từ chiếc cặp một phần những
tài liệu. Thay vào bằng những thứ mới, làm giả chữ kí của các nhân chứng
và người làm chứng, và gọi điện thoại cho giám định viên Batưrov, người
cùng ông đi đến nơi xảy ra sự cố. Batưrov không đến ngay. Qua vẻ mặt ông
ta, Xmelianov đoán ra rằng ông ta cũng đã được gọi vào Thành uỷ.

— Chúng ta phải làm gì đây, Xmelianov? - Batưrov hỏi tuyệt vọng. -

Người ta đề cử thăng chức cho tôi ở Ktrov.

— Còn với tôi - ở Ngoại Moskva, cũng thăng cấp. Cậu đồng ý chưa?

— Thế trốn đi đâu được chứ? Từ chối - người ta cho thối rữa. Người

ta sẽ nhớ lại rằng bố mẹ tôi là dân Tácta Crưm di cư.

— Tội cũng đã đồng ý. Tôi có sáu đứa con, mà chúng tôi sống trong

chung cư hai phòng. Cứ ngồi lên đầu nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.