GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 201

— Chả lẽ sự thể là ở đó? - giám định viên nói buồn bã.

— Thế ở đâu?

— Ở chỗ là người ta không đề nghị điều gì với tôi và cậu. Người ta ra

lệnh. Căn hộ và chức vụ chỉ là thế thôi, cho sự cao thượng, từ tâm hồn rộng
rãi. Người ta ra lệnh cho chúng ta làm giả bộ hồ sơ hình sự và biến đi khuất
mắt cho xa. Còn tôi và cậu đang gây ra tội ác.

— Cậu nói gì thế, Batưrov, - Xmelianov băn khoăn, tội ác nào ở đây

cơ chứ? Không ai phải đau khổ cả. Ai bị khốn khổ vì điều đó? Eremina - kẻ
giết người, điều đó đã hiển nhiên, mà cô ta cũng không phủ nhận. Người ta
chỉ muốn là các nhân chứng có trong phòng cô ta vào thời điểm án mạng
không phải ghi vào hồ sơ thôi. Thì cứ cho là không có đi. Có ai bị khốn khổ
vì chuyện đó? Những cậu bé, những sinh viên tốt tình cờ có mặt ở nhà
Eremina, thì đó là việc của tuổi trẻ mà thôi. Họ đang học tại một trường đại
học thế nào kia! Chỉ cần ở đấy người ta biết rằng họ say sưa cùng với ả
điếm say rượu, họ lập tức bị đuổi học, khai trừ Đoàn. - và vĩnh biệt đường
công danh. Sao phải hủy hoại cuộc đời bọn trẻ vì một chuyện vớ vẩn!

— Có thể là cậu đúng, - Batưrov đáp khó khăn. - Điều gì đòi hỏi ở tôi?

— Biên bản khám xét hiện trường xảy ra sự cố, - điều tra viên đáp

nhanh. - Để không một dấu vết nào về sự có mặt của những người thừa
trong căn hộ. Chỉ có Eremina và nạn nhân thôi.

— Thế cô bé, con gái của Eremina?

— Hãy để cô bé lại. Tất cả đều biết nó đã có ở đó.

Hồ sơ hình sự được thu về Viện Công tố, còn Xmelianov và Batưrov

may mắn chia tay đi các nơi, một người về ngoại Moskva, người khác - về
Ktrov. Xmelianov về hưu bốn năm trước đây. Sáu người con của ông đã
lớn, đã ổn định ở Moskva, có gia đình. Ba người con trai làm kinh doanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.