GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 224

Chị kịp tự trấn tĩnh và quay về với danh sách các cư dân Moskva

mang cái họ không hề hiếm là Gradov. Chị tuần tự gạch bỏ khỏi danh mục
những người không phù hợp lứa tuổi. Bỗng có gì đó cứa vào mắt chị. Chị
nheo mắt. Dưới mí mắt nhắm lại trong màn đen bay qua những tia vàng
khó chịu. Do thị giác căng thẳng mắt bắt đầu ứa lệ. Naxtia thấm khăn bằng
nước trong bình, ngửa đầu và đặt khăn lên mặt. Dễ chịu hơn. Vứt khăn lên
lò sưởi, chị lại chăm chú vào Gradov tiếp theo, người đang sống ở địa chỉ...
Có gì đó làm chị không thích cái địa chỉ này. Chuyện gì xảy ra với chị nhỉ?
Địa chỉ là địa chỉ, đường phố, ngôi nhà, dãy nhà, căn hộ. Chả kém hơn
những địa chỉ khác.

Chị lại nhắm mắt và cố nghĩ về điều gì đó khác. Về Alexei, về những

chú gà nướng tuyệt vời của bố dượng về chai cô-nhắc mà có thể không cần
mua... Đại lộ Liên bang, nhà số... Phì, biến đi, cái địa chỉ kì quặc, đừng làm
ta xao nhãng. Để phòng xa, dù sao cũng cần gọi cho dượng, không loại trừ
là chiều chị sẽ đến chỗ ông. Và cũng cần báo trước cho Alexei. Hãy mặc ai
gọi điện thoại về nhà cho chị, cứ trả lời rằng chị đến chỗ dượng và trở về
muộn... Đại lộ Liên bang, nhà số... Đại lộ Liên bang...

Một dòng sóng nóng lan khắp người, hai má rực lên, trong chớp

nhoáng hai bàn tay đẫm mồ hôi. Naxtia nhấc ống nói nội bộ.

— Chú Gordeev, chú một mình chứ ạ?

— Một mình. Cô có gì à? - Tốt nhất là tôi ghé qua.

Khi đã ở trong phòng làm việc của thủ trưởng, chị nuốt nước bọt một

cách gấp gáp. Vì hồi hộp, giọng của chị khàn đi, dường như vang lên thì
thào khò khè.

— Chú đã nói với tôi địa chỉ nơi người phụ trách câu lạc bộ “Variac”

đang sống phải không?

— Đã nói. Tôi đọc cho cô toàn bộ báo cáo việc theo dõi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.