GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 243

Trong thâm tâm Arxen buộc phải thừa nhận kẻ nói chuyện với lão có

phần đúng. Đích thực, chú Colia không chịu trách nhiệm về sự an toàn, đó
là mối quan tâm của lão, Arxen. Nhưng đây lại là sự tắc trách quá giới hạn!
Không thể, rốt cuộc, thực hiện một vụ tội phạm theo đơn đặt hàng và trong
khi đó dựa trọn vẹn vào ông chú đôn hậu mà sẽ bám sát gót ta và xoá hết
những vết bẩn.

— Anh không phải là người xét tôi phải làm gì, - Arxen nói khô khan.

- Anh chả đáng một xu, nếu anh không nhận ra rằng thằng bé của anh đã bị
người ta chộp mất.

— Ông lấy gì làm bằng? - chú Colia sửng sốt không vờ vĩnh.

— Là bởi, bạn thân ạ, rằng nó trốn khỏi chỗ Cartasov quá dễ dàng.

Lẻn vào nhà người ta, nói nhăng nói quậy với chủ nhà về những sự vớ vẩn
và ra khỏi đó một cách thuận lợi khi không làm cái việc mà vì nó người ta
cử đến. Còn ngày hôm sau phát hiện ra rằng chủ nhà chả hiểu sao lại bắt
đầu quan tâm đến cái điều chắc phải có trong bức thư. Điều này không
buộc anh phải suy nghĩ gì à?

— Nói thực, ông có ý gì? - Chú Colia khó lắm mới kìm được để

không cao giọng.

— Ý là, thằng bé của anh đã mở mồm. Hoặc anh biết điều đó và bao

che cho hắn, tức lừa tôi và anh bạn thâm giao Gradov của mình, hoặc anh
là thằng ngu trọn vẹn và cho phép một thằng nhãi nào đó đánh lừa anh.
Trường hợp này hay trường hợp kia anh đều phải bị trừng trị.

— Ông xét đoán thú vị đấy. Thế tính sao về người của ông, kẻ đã báo

là Cartasov đi vắng? Ông cũng trừng trị nó chứ? Hay ông muốn đổ hết tội
vạ lên đầu tôi?

— Người của tôi - không phải quan tâm của anh. Anh phải chịu trách

nhiệm về mình và cho những thằng nhãi của anh. Từ ngày hôm nay chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.