GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 283

Người ta đưa cho anh những chiếc cặp nặng với các biên bản trong

tháng 10, và Morozov tỉ mẩn ghi chép tất cả các số liệu về những tài xế bị
dừng lại ở trạm ngày hôm ấy. Anh không tìm một ai cụ thể, bởi vì hiểu rằng
sau tay lái có thể là chính “người thuê”, có thể là bất kì ai đó khác. Hơn
nữa, Morozov tin tuyệt đối rằng, nếu người kia đi xe đến Iakhroma, thì nhất
định theo hắn sẽ có một trong số những “bò mộng” ngày hôm sau đến ở
cùng Victoria tại Ozerki. Chứ làm sao khác được? Dân làng trông thấy
những kẻ mới đến, nhưng không một người dân nào nhớ là họ có hỏi đường
tới nhà ông Pasa. Điều đó có nghĩa là chúng biết đường. Tức một ngày
trước đó, khi đã trả tiền nhà và nhận chìa khoá. “Người thuê” phải đi đến
Ozerki, tìm ra ngôi nhà ấy và chỉ cho kẻ đi cùng biết, để ngày hôm sau cái
nhóm lạ lùng nọ không gây ra sự lộ liễu bởi những câu hỏi thăm đường bất
tận.

Morozov còn một câu hỏi nữa: tại sao chính vào thứ bảy, 23 tháng 10,

“người thuê” lại tìm được nhà của ông Pasa, mà không cần một chỉ dẫn nào
của những cư dân Ozerki? Cái nhóm đến hôm chủ nhật thì người này người
nọ có trông thấy, còn không một ai nhìn thấy hai người đàn ông (hay chỉ
một? Không, có lẽ vẫn là hai) đi ô tô đến tìm ngôi nhà chú Pasa. Điều này
là kì quặc. Morozov không tìm ra sự lí giải cho sự kiện đó. Dẫu vậy, anh
vẫn kiên định cho rằng trong chiếc xe anh đang tìm kiếm, chí ít, phải có hai
người. Tất nhiên, nếu như có cái xe đó. Nhưng Morozov xua đi ý nghĩ về
việc họ có thể lợi dụng tàu, bởi nếu thế thì sẽ tước đi mọi triển vọng thành
công.

Tại một trạm cảnh sát giao thông người ta hỏi anh:

— Đại uý, anh tìm ai thế? Có thể, chúng tôi biết hắn chăng?

— Nếu như mà tôi biết, - Morozov thở dài não ruột. - Thế thôi, kiểm

tra hú hoạ, nhỡ đâu gặp may.

— Và không biết tên?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.